Mộ Dung Trần liếc nhìn thứ đang cầm trong tay, khóe môi khẽ nhếch hiện lên nụ cười nửa như giễu cợt nửa như thản nhiên quen thuộc. Hắn nâng mắt liếc qua Phương Phúc Bằng đang đứng trước mặt, cùng Phương Nhân Thư người hôm qua từng gặp thoáng qua đang đứng sau lưng ông ta.
Chỉ một ánh mắt đó của hắn quét qua, thân mình Phương Nhân Thư run lên lập tức quỳ rạp xuống đất.
Phương Phúc Bằng cũng toát mồ hôi lạnh, vội vàng quỳ theo, không ngừng khấu đầu: "Cửu Thiên Tuế điện hạ, hôm qua là khuyển tử vô tri, mạo phạm điện hạ và nương nương, xin ngài nể tình nó còn nhỏ dại, tha cho nó một mạng!"
Mộ Dung Trần không nói gì, quay đầu liếc sang Tiền Đức Tài đang đứng cạnh.
Tiền Đức Tài trong lòng cũng sợ lắm nhưng không còn cách nào khác, đành phải quỳ xuống, run rẩy nói: "Điện hạ, Phương hội trưởng từng có ơn cứu mạng nô tài. Hôm qua ông ấy đích thân đến dò hỏi thân phận điện hạ, nô tài lỡ miệng gợi ý cho ông ấy một chút. Không ngờ trong nhà ông ấy lại có một quản sự vừa từ Đông Sơn thành trở về, kể về chuyện của ngài ở đó nên ông ta mới đoán được thân phận thật của ngài. Hôm nay đặc biệt đến cầu xin.
Nô tài lắm lời, xin điện hạ trách phạt."
Phương Phúc Bằng nghe Tiền Đức Tài cũng cầu xin rồi, trong lòng càng thêm tuyệt vọng nghĩ thầm vậy chẳng phải mình càng không có cửa sống sao!
Ông ta giận đến muốn phát điên với đứa con quý tử của mình!
Tối qua nghe hắn về nhà lẩm bẩm mấy câu kiểu "Sao có thể được? Làm sao Cửu Thiên Tuế lại đến Dương Châu?", suýt chút nữa ông đã bị hắn dọa đến vỡ đầu!
Vừa hỏi thì mới biết hôm qua Phương Nhân Thư gặp một đôi phu thê trẻ quý khí bất phàm bên bờ sông Tần Hoài, trêu chọc không thành lại tức giận sai gia nhân dò hỏi.
Trùng hợp thay, cửa hàng nhà họ lại có một quản sự vừa từ Đông Sơn thành trở về, nghe vậy bèn bảo, đại khái là Cửu Thiên Tuế đang bí mật tuần du phía nam.
Phương Phúc Bằng lúc ấy chỉ muốn quỳ xuống xin tha mạng cho con mình!
Chọc ai không chọc, lại đi chọc đến Cửu Thiên Tuế danh chấn thiên hạ? Như thế chẳng phải tội liên lụy đến cả nhà sao?!
Có điều, quản sự kia lại nói, Cửu Thiên Tuế vốn đi Tô Châu, sao lại đến Dương Châu được?
Trong lòng Phương Phúc Bằng cũng không dám chắc, liền dò hỏi được đôi phu phụ kia trọ tại Bồng Lai Các lập tức trong đêm đến tìm Tiền Đức Tài xá
-c minh.
Dựa vào ơn cứu mạng năm xưa, ông ta ép Tiền Đức Tài tiết lộ đôi chút. Quả nhiên! Người đó chính là Cửu Thiên Tuế!
Hơn nữa, trước đó quản sự trong nhà còn bảo, Cửu Thiên Tuế lần này nam hạ là dẫn theo nghĩa muội của mình, chính là đương kim Thanh Phi nương nương!
Vậy nói cho đúng, đâu phải đôi phu thê trẻ tuổi nào, mà chính là Cửu Thiên Tuế và Thanh Phi nương nương!
Ch
-ết chắc rồi!
Phương Đức Tài tức đến mức vừa về nhà đã lôi Phương Nhân Thư ra đ
-ánh cho một trận.
Thế nên sáng sớm hôm sau, ông ta vội vàng dắt theo nhi tử, mang theo lễ vật hậu hĩnh đến tận cửa xin lỗi.
Ông ta sợ đến mức mồ hôi lạnh vã ra như tắm, còn Phương Nhân Thư thì run như cầy sấy trông có vẻ sắp ngất đến nơi!
Dù gì cũng là con ruột, Phương Phúc Bằng dù có sợ đến đâu cũng đành cố lấy can đảm run rẩy nở nụ cười với Mộ Dung Trần, nói: "Điện hạ, nghe nói quê hương của Thanh Phi nương nương từng là Dương Châu. Không rõ nương nương xuất thân từ gia tộc nào? Tiểu nhân tuy chỉ là thương nhân nhưng trong vòng trăm dặm quanh đây, ít nhiều cũng quen biết. Nếu nương nương muốn tìm người thân, tiểu nhân nguyện giúp đỡ sắp xếp."
Ông ta lo đường của Mộ Dung Trần không thông, nên tính từ phía Hoa Mộ Thanh mà thử một lối khác.
Lăn lộn thương trường nhiều năm, lại làm đến chức hội trưởng thương hội muối, ánh mắt của Phương Phúc Bằng không phải người thường có thể sánh kịp.
Quả nhiên, lời vừa thốt ra liền thấy sắc mặt Mộ Dung Trần vốn luôn lạnh nhạt lạnh lẽo bỗng thoáng hiện một tia thay đổi rất nhỏ.
Trong lòng ông ta mừng rỡ, vội nói tiếp: "Điện hạ, chẳng hay nương nương có phải đang muốn tìm cố nhân? Đừng nói là trong Dương Châu thành, mà kể cả các trấn huyện lân cận, chỉ cần trong vòng năm mươi năm từng có người sống ở đó, tiểu nhân đều có thể tra ra tung tích!"
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!