Chương 7: Không cam lòng

Ta đương nhiên hiểu nàng nói gì.

Nhưng sau khi được Quý phi thu nhận,

Ta đã đem hết mọi điều ta biết ở kiếp trước, kể lại cho nàng.

Ta nói với Quý phi rằng:

Cha và ca ca nàng — Trấn Quốc công và Phụ Viễn đại tướng quân — sẽ bị vu cáo cấu kết với địch.

Mà kẻ chủ mưu không ai khác chính là phó tướng thân cận bên đại tướng quân.

Người ngoài tưởng đó là nghĩa huynh của Nguyễn phi,

Thật ra là tình lang của bà ta.

Hắn làm vậy để giành lấy chút tương lai cho Nguyễn phi đang bị đày vào lãnh cung.

Quý phi khi ấy nghe xong, bán tín bán nghi,

Nhưng vẫn sai người điều tra.

Không ngờ kết quả điều tra cho thấy: tất cả đều là sự thật!

Nhờ lời ta nói, Trấn Quốc công phủ tránh được một kiếp nạn.

Không lâu sau, Phụ Viễn đại tướng quân thắng lớn ở Tát Đát, khải hoàn hồi triều.

Cùng lúc đó, phó tướng kia bị trói gô dẫn về,

Còn có cả thư tín qua lại giữa hắn và Nguyễn phi.

Hoàng thượng xem xong thì giận tím mặt,

Không chỉ vì hắn hãm hại trung lương,

Mà còn vì Nguyễn phi dám cắm lên đầu ngài một cái sừng to tướng!

Đêm trước đó, Nguyễn phi còn mơ thấy mình được hoàng thượng đích thân đến đón ra khỏi lãnh cung,

Thậm chí còn được sắc phong làm Hoàng hậu.

Trong lòng bà ta mừng rỡ như điên,

Còn chưa kịp hưởng thụ mộng đẹp,

Đã bị tống thẳng vào đại lao.

Ở Trường Lạc điện, Quý phi đột nhiên cúi mình hành lễ với ta.

Ta vội vã tránh đi.

Không được tránh!

Nàng nói,

"Ta phải cảm tạ ngươi. Là ngươi đã cứu cả nhà ta."

Quý phi nắm lấy tay ta, ánh mắt không còn là nhìn một nô tỳ,

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!