Chương 57: 🎮 Phát hiện chân tướng

Edit: Quanh

Beta: Nhược Vy

Một trăm người già và trẻ em được giải cứu, nước Yến thừa thắng xông lên, ép tới mức quân đội nước láng giềng phải lui binh.

Triều đình liên tục nhận được tin thắng trận, Hoàng Đế quá đỗi vui mừng, tuyên bố chờ đại quân trở về, sẽ đích thân dẫn quan lại ra trước cổng thành đón.

Trận chiến phương Bắc kéo dài hơn một năm, cuối cùng cũng kết thúc vào một ngày bình minh rạng đông.

Mọi người trong thành nghỉ ngơi hồi sức, dân chúng lầm than bắt đầu hồi phục trở lại, khuôn mặt không còn xanh xao vàng vọt như trước, người đã chết được thân nhân an táng cẩn thận, người còn sống chỉ có thể tiếp tục bước về phía trước.

Lục Hoán và Túc Khê đồng thời nhận được thông báo: [Chúc mừng hoàn thành nhiệm vụ chính số mười hai: Dẹp bạo loạn, lập quân công, đẩy lui quân địch! Thưởng +2000 thỏi vàng, +18 điểm.]

Thế mà đã đạt được 145 điểm!

Thông báo cũ còn chưa kịp biến mất, hệ thống đã hiện lên thông báo mới: [Yêu cầu tiếp nhận nhiệm vụ số mười ba (cao cấp): Khiến toàn bộ kinh thành biết được danh tính thật sự của "Thần y miếu Vĩnh Yên" và "Phú thương thần bí hợp tác với Vạn Tam Tiền".

Thưởng +1500 thỏi vàng, +12 điểm.]

[Yêu cầu tiếp nhận nhiệm vụ chính số mười bốn (cao cấp): Khôi phục thân phận Cửu Hoàng Tử điện hạ, đồng thời được Hoàng Đế thừa nhận.

Thưởng +2500 thỏi vàng, +18 điểm.]

Túc Khê phân tích hai nhiệm vụ này, năm đó thần y trị bệnh ở miếu Vĩnh Yên đã trở thành một giai thoại [1], lần hợp tác với Vạn Tam Tiền quyên tặng lương thảo cũng tương tự như vậy, dân chúng nước Yến chỉ biết trong quân đội của Trấn Viễn Tướng Quân có một người vừa có tài vừa có trí, trung thành tận tâm bảo vệ nước Yến, còn giúp đỡ nạn dân cả một vùng Phong Châu rộng lớn, nhưng bọn họ lại không hề biết thần y và phú thương bí ẩn là ai.

[1] Giai thoại là một truyện ngắn và hấp dẫn về một sự việc hoặc nhân vật có thật. Tuy được dựa trên một việc hoặc người có thật, nhưng vì được truyền tải qua nhiều bước, nên giai thoại có thể trở thành "hơi phi lý".

Lúc này nếu sử dụng chút chiêu trò, để dân chúng biết người nọ chính là nhóc con, nhất định bọn họ sẽ cảm kích nhóc con.

Cứ như vậy, việc khôi phục thân phận Cửu Hoàng Tử là lẽ đương nhiên, còn có thể tăng thanh danh cho Hoàng thất.

Nhưng điều quan trọng nhất là, nhóc con có muốn không? Lúc trước cô nói chuyện với hắn, có vẻ hắn không muốn bị kéo vào cuộc chiến vương quyền.

Hơn nữa, một khi khôi phục thân phận Cửu Hoàng Tử, vậy thì game này cũng sắp đến hồi kết...

Dù sao, tất cả nhiệm vụ cũng là để trải đường cho nhóc con, nhằm đạt được lòng dân, quân đội và quan viên.

Về phần Hoàng Đế, chỉ cần ông ta biết nhóc con là nhi tử của Khanh Quý nhân, mọi chuyện không còn là trở ngại.

Hơn nữa, nước Yến không có quy định bắt buộc lập trưởng tử Đông cung làm Hoàng Đế. Nếu Hoàng Đế không có ý định nâng đỡ Đông cung, lại được lòng dân, vậy làm nhiệm vụ cũng dễ dàng hơn rất nhiều.

Sa vào vũng bùn phân tranh, chỉ cần vặn ngã đảng của Thái Tử và đảng của Ngũ Hoàng Tử là sẽ thành công.

Nói cách khác, một khi nhóc con hồi kinh, hoàn thành hai nhiệm vụ này, trò chơi bước vào hồi kết.

Túc Khê không khỏi thẫn thờ vài giây. Mỗi lần cô chơi game, đều mong muốn mau mau qua ải, nhưng tới ải cuối cùng rồi, cô lại quyến luyến không nỡ buông tha, giống như xem một bộ phim truyền hình, lúc trước chỉ muốn cày thật nhanh cho hết, nhưng gần tới hồi kết, chỉ còn mấy tập là kết thúc, cô lại nuối tiếc không thôi.

Hơn nữa, dạo gần đây nhóc con trưởng thành, xử lý mọi việc trơn tru đâu vào đấy, không cần sự giúp đỡ của cô.

Bỗng nhiên cô không muốn trò chơi kết thúc.

Cô tình nguyên bắt đầu lại ở căn phòng chứa củi Ninh Vương phủ, cùng nhóc con quay ngược thời gian, trở về một năm rưỡi trước.

Túc Khê bất giác nghĩ, hy vọng mấy nhiệm vụ này kéo dài lâu lâu chút, mà tối nay nhóc con sẽ bắt đầu khởi hành hồi kinh.

Lục Hoán nhìn số điểm 145, trong lòng ngập tràn mong ước. Giống như đã đi được một nửa chặng đường, ngày được tận mắt thấy nàng đã không còn xa, bởi vậy ngày nào hắn cũng ra sức làm việc, ngày đêm rong ruổi khắp nước Yến, năm vừa rồi thuế má lao dịch tăng, hắn học được rất nhiều đạo trị quốc.

Hắn càng làm như vậy, ngày trở thành minh quân, thống nhất thiên hạ không xa, sân khấu càng cộng cho hắn nhiều điểm.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!