Chương 46: 🎮 Con trai, dạo gần đây con tới kỳ đúng không?

Edit: Quanh

Beta: Nhược Vy

Trường bắn, ba vị tướng so tài với nhóc con cũng lần lượt leo lên ngựa.

Ba con ngựa đồng thời hí vang, vó ngựa dày xéo mặt đất, kêu từng tiếng "cộp cộp".

Tiếng vó ngựa giống như nổi trống, Túc Khê bị hấp dẫn, vội nhìn qua ba người kia.

Chỉ thấy, người đầu tiên bước ra là vị tướng Trung lĩnh quân Tam phẩm, quan phục màu xanh thêu hoa văn báo gấm, nhìn có vẻ là người tục tằng, hai mắt trợn ngược, trong số ba vị cung thủ, hắn ta là người cao nhất, thoạt nhìn cũng là người lợi hại nhất.

Lượt đầu tiên đã tung ra đối thủ đáng gờm, chứng tỏ ba người này có phần cảnh giác với nhóc con.

Hắn ta không nói lời nào, chỉ nhìn lướt qua nhóc con, sau đó hai chân kẹp bụng ngựa, hét lớn một tiếng, lập tức nhảy dựng lên, vững vàng đứng trên lưng ngựa, động tác vô cùng dứt khoát.

Túc Khê ở bên ngoài màn hình:....

Mấy vị tướng lĩnh cổ đại đều có chiêu thức võ thuật đẹp mắt như vậy sao?

Trung lĩnh quân Tam phẩm thúc ngựa vọt lên trước, hắn ta đứng trên lưng ngựa, nheo một con mắt, nhìn chằm chằm hồng tâm cách đó một trăm mét, bắn tên.

Mũi tên mạnh mẽ bay thẳng về phía trước.

Không ngoài dự đoán, trúng hồng tâm.

Không biết đám tiểu binh vây quanh trường bắn từ lúc nào, hoan hô reo vang rầm trời.

Không thể không nói, hắn ta đứng trên lưng ngựa, lại có thể bắn trúng hồng tâm, chứng tỏ bản lĩnh không tồi. Mặc dù Túc Khê theo phe nhóc con, nhưng cô phải thừa nhận tài năng thiện xạ của hắn ta.

Nếu không có tài năng, chưa chắc đã lên làm võ tướng Tam phẩm.

Vị Trung lĩnh quân kia bắn tên xong, quay đầu ngựa, nhìn thẳng về phía nhóc con.

Hai cung thủ còn lại cũng đang nhìn nhóc con, ánh mắt ngập tràn mỉa mai khinh thường.

Túc Khê không có cách nào hỗ trợ nhóc con. Trước mặt bao người, cô không dám cắm mũi tên vào hồng tâm, lỡ đâu cả quân doanh lại tưởng gặp quỷ, có khả năng sẽ gây rắc rối cho nhóc con.

Cô thấy nhóc con không nhanh không chậm leo lên lưng ngựa, thúc bạch mã tiến về phía trước, sau đó căng dây cung...

Tất cả mọi người ngưng thở nhìn hắn.

Trái tim Túc Khê đập thình thịch, như sắp vọt ra khỏi yết hầu.

Cô thấy nhóc con vẫn bình tĩnh như thường, giống như hắn đã dự đoán trước được tình huống, lúc này cô mới thoáng yên tâm...

Nhưng giây tiếp theo, nhóc con bắn tên, còn chưa được năm mươi mét, mũi tên đã cắm thẳng xuống mặt đất.

"......"

Túc Khê:....? ? ?

Khoan khoan, con trai, chẳng phải con đã đoán trước được tình hình rồi sao?

Nếu biết trước sẽ cắm xuống mặt đất, sao còn ra vẻ bình tĩnh, nghiêm túc bắn tên?! Rốt cuộc chuyện gì vừa xảy ra? Con trai, con có sao không đấy?!

Bốn vị tướng nhìn chằm chằm nhóc con, nhếch môi cười mỉa. Mà bên ngoài trường bắn, bởi vì có Bộ Binh Trung Lang đứng ở đây, đám tiểu binh không dám nói gì, nhưng nhìn kết quả trận tỷ thí quá mức chênh lệch, giống như lòng sông với mặt biển, họ không khỏi xì xào bàn tán.

Vừa nhìn đã biết đây chỉ là tên thư sinh trói gà không chặt, tại sao lúc trước tổ chức thu yến hắn ta lại có thể đứng vị trí thứ nhất? Thực ra hắn ta chỉ là một tên bất tài?!

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!