Chương 29: 🎮 Dung mạo tuyệt mỹ

Edit: Quanh

Beta: Nhược Vy

Lần này Lục Hoán khiến mọi người hoàn toàn kinh sợ, nhất là lão Vương phi, bà ấy phái biết bao nhiêu người đi tìm, tất cả đều bặt vô âm tín, thậm chí không thể biết được thần y kia đang ở đâu, vậy mà Lục Hoán thật sự tìm được?!

Bà ấy biết Lục Hoán là người có năng lực, xuất chúng hơn hẳn hai đích tôn, nhưng ngàn lần không ngờ hắn có thể làm chuyện kinh thiên động địa [1] tới mức này!

[1] Long trời lở đất, ý nói mạnh mẽ lớn lao, vang  động khắp nơi.

Đúng là chuyện đáng để vui mừng!

Sau khi có được thuốc của thần y, lão Vương phi kích động gọi lang trung tới sắc thuốc, bà ấy uống xong, dựa theo lời thần y nói, đắp bã thuốc lên đầu gối. Quả thật không ngoài dự đoán, đã không còn đau đớn!

Về đêm, cơ thể bà ấy như vỡ vụn thành từng mảnh, cơn đau lan tỏa khắp nơi, khiến bà ấy không thể ngủ ngon! Suốt mấy năm qua bà ấy luôn bị bệnh tật tra tấn, mỗi lần trời trở lạnh là các khớp xương đau nhức, cực kỳ thống khổ, vậy nên nghe tin có thể khỏi bệnh, bà ấy mừng tới mức bật khóc!

Theo như những gì Lục Hoán nói, hắn gặp được thần y hoàn toàn là do trùng hợp, chưa chắc lần sau đã tìm được, nhưng lão Vương phi vẫn nhìn hắn với cặp mắt khác xưa...

Sao có thể nói vô tình là có thể vô tình gặp được, trong khi đích tôn Lục Dụ An lại vô dụng tới mức đi đường cũng ngã ngựa?!

Lão Vương phi sống đến ngần này tuổi, chỉ sợ nhất là ốm đau. Lần trước được Lục Hoán cứu, bà ấy đã có vài phần ưu ái, nhưng lần này phải thật sự kính nể hắn, càng nhìn càng thấy thuận mắt.

Bà ấy thưởng cho Lục Hoán một trăm lạng bạc, nếu Lục Hoán cần gì thêm, cứ nói với ma ma thân tín của bà ấy.

Tan học, Túc Khê ngồi trên xe bus, rảnh rỗi mở điện thoại ra, đeo tai nghe vào, bỗng nhiên nghe thấy tiếng vàng kêu 'leng keng leng keng', nhìn sang mục tổng tài sản bên phải, được cộng thêm một trăm lạng bạc.

Mua nông cụ, thuê hạ nhân cho nông trang tốn khoảng hai mươi lạng bạc, nhưng không hụt đi, thậm chí bạc còn tăng thêm, hiện tại có 250 lạng bạc! Túc Khê thấy tiền liền sáng mắt, vui mừng nhảy cẫng, chờ mong lão Vương phi thưởng thêm gì đó cho nhóc con.

Nhưng sau khi được đắp thuốc, lão Vương phi có hơi mệt mỏi, bà ấy đi ngủ trước, dặn nhóc con lần sau lại đến.

Nhìn qua cũng biết lão Vương phi rất yêu thích nhóc con, giống như nãi nãi quan tâm chăm sóc tôn tử.

Nhưng nhóc con không thèm để ý, xoay người rời đi.

Túc Khê:... Quá vô tình.

Ở Mai An Uyển vui vẻ hòa thuận, bên sân của Lục Dụ An lại gà bay chó sủa.

Thái y được mời tới lúc nửa đêm, sau khi khám xét, kết luận đùi phải của Lục Dụ An bị dập nát, tuy chưa tới mức tàn tật, dưỡng mấy tháng là có thể quay trở lại bình thường, nhưng lần săn bắn mùa thu này không thể đi được.

Hai nhi tử của Ninh Vương phi lần lượt nằm liệt giường, bà ta vừa tức vừa hận.

Thái y đi rồi, bà ta lập tức tát ma ma Giáp một cái, lạnh lùng nói: "Rốt cuộc mọi chuyện là sao, bảo ngươi xuống tay với ngựa của Lục Hoán, sao lại thành nhi tử của ta ngã ngựa?!"

Ma ma Giáp quỳ xuống, khóc lóc xin tha, "Nô... nô tì cũng không biết, nghe nói Đại thiếu gia nhất thời nảy lòng tham, để thị vệ của mình cưỡi ngựa của Tam thiếu gia, nhưng sao cả ngựa của ngài ấy cũng bị...."

Ninh Vương phi hỏi: "Lục Hoán có tới chuồng ngựa không?"

"Không, tuyệt đối không có!" Ma ma Giáp nói: "Ở đó có người của nô tì canh chừng nghiêm ngặt.

"Nếu Lục Hoán không tới chuồng ngựa, vậy tại sao ngựa của Lục Dụ An lại xảy ra vấn đề? Tại sao trong máng ăn của hắc mã lại có thức ăn của xích mã, cuối cùng xảy ra một màn bi kịch? Có khi nào... trong Ninh Vương phủ này có người giúp đỡ Lục Hoán?! Ninh Vương phi bừng bừng lửa giận, lập tức ra lệnh,"Nhanh, gọi tất cả những người hôm nay tới chuồng ngựa lại đây cho ta, tất cả đều phải chịu đại bản!"

Trong số những người này, chắc chắn có kẻ trợ giúp Lục Hoán!

...

Ninh Vương phủ liên tục có chuyện, Ninh Vương phi và huynh đệ Lục Dụ An, Lục Văn Tú chỉ có thể im lặng cụp đuôi, tổn binh hao tướng. Hiện giờ huynh đệ bọn chúng nằm trên giường gào thét, la lối om sòm muốn đi thu yến, nhưng đương nhiên bọn chúng không thể đi được.

Trong Ninh Vương phủ này, chỉ còn duy nhất một người có thể đi.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!