Chương 50: (Vô Đề)

Hai người nghỉ ngơi ở trang viên của Hề Gia một đêm, buổi sáng hôm sau liền chuẩn bị trở lại đoàn phim.

Chu Thẩm vội vàng cùng một số người làm đem đủ loại hộp lớn hộp nhỏ nhét đầy sau xe, đều là những món của mấy ngày này thường ăn, Nguyễn Dạ Sênh liên tục nói: "Được rồi, được rồi, đem theo như thế là nhiều rồi, mấy món này ở đoàn phim đều có đầy đủ."

Chu Thẩm một bên vừa nhét những hộp thức ăn tươi vào tủ lạnh, một bên liên miên cằn nhằn nói: "Khó có thể trở về một chuyến, thức ăn đoàn phim thì làm sao bằng nhà làm, thiếm đã chuẩn bị thì không sai được. Thiếm còn làm một ít điểm tâm, đều là những thứ mà con thích ăn, đều để ở chỗ này, con đến Hoành Điếm thì lấy ra để chúng vào tủ lạnh, lúc nào cần dùng thì hâm lại."

Bà ấy vẫn không quên bổ sung thêm một câu: "Nhớ phải gọi Nguyễn tiểu thư cũn ăn ah."

Hề Mặc: "…"

Nguyễn Dạ Sênh cười nói: "Con đã biết, nhất định sẽ gọi cô ấy."

Hề Quý một mình đứng cạnh chiếc xe, trầm mặc nhìn xem, đợi Chu Thẩm các cô bộn rộn xong, thấy hai người đã muốn rời khỏi, lúc này ông ấy đến gần một chút.

Nguyễn Dạ Sênh nói: "Ba, con đi đây."

Hề Mặc lúc này cũng nói đến: "Bác Hề, bác trở vêg nghỉ ngơi đi."

Hề Quý nhìn hai người một hồi, nói: "Tiểu Nguyễn, sau này có rảnh thì… hoan nghênh con đến chơi."

Hề Mặc hôm nay cũng coi như đã gỡ được nút thắt giữa nàng và ba mình, ở trước mặt Hề Quý, tâm tình thư thả, cười nói: "Con biết rồi, cảm ơn bác đã chiêu đãi."

Sau đó Hề Quý mới chuyển mắt nhìn về Nguyễn Dạ Sênh, thanh âm rất vững vàng nói: "Đừng có lúc này cũng nghĩ đến quay phim, khi nào nên nghỉ ngơi thì nghỉ ngơi."

Nguyễn Dạ Sênh gật gật đầu, sau đó cùng ông ấy nói vài câu, lúc này mới cùng Hề Mặc trở về xe, rời khỏi trang viên.

Chu Thẩm cùng một số người làm trong nhà quay trở về, Hề Quý vẫn đứng yên tại chỗ, nhìn theo hình ảnh chiếc xe đang ngày càng xa dần, biểu hiện ngưng trọng.

Điện thoại đột nhiên vang lên, Hề Quý nhìn xuống thông báo, sắc mặt trầm xuống một ít, ấn nghe.

Suốt quá trình nghe đầu dây bên kia báo cáo, ông ấy đều buồn bực không lên tiếng, bên kia cung kính, nói: "Lần này có thể điều tra ra được bấy nhiêu đã phí đi rất nhiều nhân lực, không ngờ các manh mối đột nhiên bị đứt đoạn, tôi nghĩ không biết có phải đối phương bên kia đã nhìn ra rồi hay không. Nếu thật là vậy khẳng định đối phương đã cảnh giác, lần sau nếu tiếp tục làm việc e là sẽ gặp phải nhiều khó khăn."

Hề Quý nhíu mày: "Phái thêm nhiều người, tiếp tục điều tra, gọi lão Đinh theo dõi, ông ta có rất nhiều thuộc hạ thành thạo việc này."

"Có Đinh tiên sinh ra tay, thật sự là nguồn hỗ trợ đắc lực. Bên này tôi sẽ tiếp tục điều tra, xin ngài yên tâm, có thêm tiến triển tôi sẽ báo cáo."

Hề Quý ngắt máy, lần nữa nhìn về phương xa của con đường ra khỏi trang viên, xoay người, bước đi.

Nguyễn Dạ Sênh cùng Hề Mặc vừa kết thúc chuyến bay, Lộ Thanh Minh và Phùng Đường Đường đã đợi ở đằng kia từ sớm. Lộ Thanh Minh nhìn thấy hai người vai sóng vai bước đến, trêи mặt chẳng có gì đặc biệt cũng không có biểu lộ gì rõ ràng, sắp xếp người vận chuyển hành lí, Phùng Đường Đường thì hưng phấn trước sau như một, có bao nhiêu phấn khởi đều ghi ra hết trêи mặt cứ như là sợ người khác không nhìn ra, mắt vừa thấy Nguyễn Dạ Sênh không chú ý đến, lập tức lôi kéo cánh tay Hề Mặc, nhỏ giọng nói: "Lúc Hề tỷ nói tớ đặt vé máy bay trở về cũng nói đặt cho cậu một vé, tớ lúc đó đúng thật là ăn một quảy bất ngờ rất lớn."

"Hả?" Hề Mặc híp mắt, cười xem nhìn cô: "Một quả bất ngờ lớn? Chắc phải ăn vài ngày mới có thể ăn xong?"

Phùng Đường Đường: "…"

Phùng Đường Đường không dám cùng "Hề tỷ" của cô nói nhiều nhưng đối mặt với "Nguyễn Dạ Sênh" vẫn có chút tâm tư tiểu bát quái, nhịn không được hỏi Hề Mặc: "Hai ngày nay chẳng lẽ cậu đều cùng Hề tỷ ở cùng một chỗ sao?"

"Đi hỏi Hề tỷ của cậu đi, cô ấy sẽ nói cho cậu biết."

Phùng Đường Đường đương nhiên là không dám đi hỏi, cô cảm giác "Nguyễn Nguyễn" của cô vẫn quyết tâm giữ kín như bưng, đoán chừng là không có ý định nói ra, cũng đành từ bỏ.

Quay lại đoàn phim, cơ bản đều là từ studio rồi về khách sạn sau đó lại từ khách sạn đi đến studio, sinh hoạt đơn điệu một lần nữa tiếp tục, bây giờ ngay cả Phùng Đường Đường trì độn như một khối kẹo đường cũng có thể nhìn ra quan hệ giữa Hề tỷ và Nguyễn Nguyễn ngày càng không giống lúc trước.

Từ khi vào đoàn phim, cô đã cảm thấy hai người kia bắt đầu từ oan gia ngõ hẹp đến dần dần hòa hoãn, sau đó quan hệ ngày càng trở nên tốt đẹp, chẳng những lúc đối diễn cả hai ăn ý mười phần mà còn thường xuyên dính nhau như hình vói bóng kể cả ăn cơm cũng cùng ăn chung một bàn.

Lần này quay về, quan hệ này tựa như càng ngày càng vi diệu rồi.

Đúng vậy, là vi diệu!

Phùng Đường Đường thiếu điều muốn moi cả ruột gan ra phân tích, hồi lâu mới cảm thấy chỉ có từ vi diệu này mới có thể chuẩn xác để hình dung được loại cảm giác khó nói này.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!