Chương 34: (Vô Đề)

Từng ngày trôi qua nhiệm vụ mỗi ngày của đoàn phim Tuy Đình kín kẽ, trường quay chính cũng chuyển đến Hán cung.

Tuy rằng trong quá trình thỉnh thoảng cũng gặp phải một vài vấn đề như NG mỗi ngày đều có, bất quá chỉnh thể coi như quay phim thuận lợi. Hề Mặc cùng Nguyễn Dạ Sênh diễn xuất xuất chúng dĩ nhiên không cần phải nói, Nghiêm Mộ trải qua vài ngày rèn luyện từ nam thần tượng chủ yếu dựa vào tướng mạo thu hút fan đã lột xác trở thành một nam thần không chỉ tướng mạo đẹp mà còn có thực lực, lúc đối diễn với các diễn viên khác rất đủ cảm giác, mà ngay cả biểu hiện của Đinh Phái mấy ngày nay cũng càng ngày càng tốt, sẽ không cảm thấy khẩn trương nữa, Lâm Khải Đường có một lần còn ở trường quay đặc biệt khen tặng anh ta tiến bộ nhanh.

Buổi sáng quay cảnh của Hề Mặc và Liễu Vu Ti, Nguyễn Dạ Sênh và Đinh Phái hai người hóa trong xong, mặc hí phục ngồi ở một bên vừa nhìn vừa chờ đến cảnh của mình.

Từ lần trước được Nguyễn Dạ Sênh cổ vũ, Đinh Phái vẫn rất cảm kϊƈɦ nàng, thường âm thầm tặng một số thứ thực dụng cho Nguyễn Dạ Sênh. Trường quay quá nóng anh ta sẽ tặng một cây quạt cầm tay, buổi tối nhiều muỗi, ẽ tặng Nguyễn Dạ Sênh một cái máy đuổi muỗi, rất hữu hiệu trong việc xua đuổi muỗi, Nguyễn Dạ Sênh còn đặc biệt xin thêm một cái cho Hề Mặc, thường xuyên qua lại cũng thành thân quen.

Chỉ chốc lát nhàn rỗi Nghiêm Mộ cũng đến, Đinh Phái lập tức lên tiếng: "Tiểu Mộ ca." sau đó dọn ghế cho anh ta, Nghiêm Mộ chưa bao giờ kênh kiệu trong đoàn phim, hòa khí mà gật đầu nói cảm ơn, vừa cười vừa chào hỏi Nguyễn Dạ Sênh: "Chị."

"Ừm." Nguyễn Dạ Sênh không mặn không nhạt trả lời một tiếng.

Nguyễn Dạ Sênh biết Nghiêm Mộ và Hề Mặc quan hệ không kém, luôn một câu chị hai câu chị, Hề Mặc nhìn Nghiêm Mộ thế nào thì nàng không biết, bất quá nàng biết Nghiêm Mộ tương đối để tâm Hề Mặc. Bản thân hiện tại thay thế Hề Mặc diễn vai Đặng Tuy, có nhiều cảnh đối diễn cùng Nghiêm Mộ, mỗi ngày đều có thể thấy Nghiêm Mộ lắc lư trước mặt mình, trường quay buổi sáng còn chưa tính, có mấy lần buổi tối còn gửi tin nhắn hỏi nàng có muốn ra ngoài chơi hay không.

Vừa nghĩ những cử chỉ ân cần này của Nghiêm Mộ đều là nhắm vào Hề Mặc, Nguyễn Dạ Sênh liền cảm thấy lạnh nhạt, cho nên mỗi một lần Nghiêm Mộ mời nàng đều sẽ tìm các loại lý do từ chối, mô phỏng theo tư thái của Hề Mặc trước kia, cao quý lãnh diễm thế nào thì cao quý lãnh diễm thế đó, dùng đó cắt đứt sự ân cần cuồn cuộn không ngừng của Nghiêm Mộ.

Nghiêm Mộ ngồi xuống, ánh mắt nhìn về khu vực quay phim, ngoài miệng nói: "Chị, em có một loại thuốc cao rất tốt, thông máu tan bầm, cảnh quỳ của chị có hơi nhiều, dùng thuốc này có thể giảm đau, buổi chiều em mang đến cho chị vài hộp được không?"

" Không cần, tôi đã mua thuốc mỡ rồi, cảm ơn." Nguyễn Dạ Sênh giả vờ bình thản nhìn anh ta: "Tặng cho những bạn bè cần dùng đi, mọi người quay phim đều rất vất vả."

"Loại thuốc cao đó em có rất nhiều." Nghiêm Mộ cười nói: "Chị không cần tri kỷ lo lắng như vậy, yên tâm dùng là được rồi. Em đã đặc biệt để lại một ít tặng bạn bè."

Trong lòng Nguyễn Dạ Sênh rất muốn cho anh ta một cái trợn trắng, nhưng ngoài mặt vẫn treo một nụ cười lạnh nhạt khó có thể đến gần: "Tôi thực sự không cần, cậu có nhiều bạn bè như vậy, dù thuốc cao nhiều hơn cũng chia không đủ."

Vài lần ý tốt tặng thuốc cao đều bị cự tuyệt, Nghiêm Mộ cũng không cảm thấy có cái gì, vẫn như cũ đính lấy khuôn mặt tươi cười nói: "Được, vậy lần sau lúc chị cần dùng thì cứ nói với em một tiếng, em sẽ để lại cho chị."

Nguyễn Dạ Sênh dù sao cách cuộc sống của Hề Mặc quá xa, đâu biết trước đây Hề Mặc không thích phản ứng Nghiêm Mộ, Nghiêm Mộ căn bản là một con thiêu thân, Hề Mặc lãnh đạm đối với anh ta cũng không hề có công dụng, anh ta vẫn sẽ không chút sợ hãi xem Hề Mặc là chị gái mà đối đãi, tựa như có kháng thể, dĩ nhiên phương thức Nguyễn Dạ Sênh từ chối đối với Nghiêm Mộ bất quá là tác phong trước sau như một của Hề tỷ mà thôi, cho nên không những không bị sự lãnh đạm của Nguyễn Dạ Sênh hù dọa lùi bước, trái lại càng phát ra nhiệt tình.

Nguyễn Dạ Sênh mỗi lần thấy anh ta càng thêm ân cần, trong lòng càng buồn bực, thầm nghĩ anh ta có phải thực sự có dụng tâm kín đáo đối với Hề Mặc hay không, cư nhiên bị hù dọa cũng không chịu đi.

Mà Nghiêm Mộ bị Nguyễn Dạ Sênh hoài nghi 'dụng tâm kín đáo' Ngồi ghế trêи, không chuyển mắt nhìn Hề Mặc sắm vai Định Ách, tự đáy lòng tán thán: "Nguyễn tiểu thư hôm nay vẫn diễn tốt như vậy."

Trong mắt anh ta có tinh quang nhỏ vụn, ánh mắt giống như một người hâm mộ chân chính.

Nguyễn Dạ Sênh không nghe thấy câu nói của anh ta, trợ lý đạo diễn đến mời nàng vào trường quay chuẩn bị, nàng liền đứng lên bỏ đi.

Bên kia máy quay đang chạy, Liễu Vu Ti diễn vai hoàng hậu cười lạnh một tiếng, trừng mắt nhìn Hề Mặc nói: "Một tiện tỳ, cũng dám phản thiên!"

Đóng phim cổ trang, không có mấy người đóng vai phản diện lại trợn mắt như thế, trợn mắt lên, dường như sẽ không thể chân chính là phim cổ trang, cũng không biết là ai quy định.

Hề Mặc quỳ trêи mặt đất, sống lưng lại rất thẳng tắp, vẻ mặt không kiêu ngạo không siểm nịnh, tùy ý Liễu Vu Ti phát tác.

" Người đâu!" Liễu Vu Ti nói: "Kéo ả xuống đánh trượng ba mươi cho bản cung…. Ách, xin lỗi đạo diễn Lâm, tôi nói ngược rồi."

Hề Mặc: "…"

Làm lại một lần, Liễu Vu Ti hô: "Người đâu! kéo ả xuống đánh ba mươi trượng, xem như răn đe!"

Cảnh này diễn ra ở tẩm cung của Đặng Tuy, lúc này Đặng Tuy đang được Lưu Triệt sủng ái, Tiểu Âm hoàng hậu gọi người, người trong cung Đặng Tuy lại bất động, hoàng hậu càng tức giận, sai cung nhân của chính nàng kéo Định Ách đi.

Mấy người đóng vai cung nhân tiến lên, ánh mắt của Hề Mặc đảo qua một vòng, thất vọng thấu tâm, những người kia lại tỏ vẻ co ro sợ hãi, không dám tiến đến.

Cách đó không xa Nghiêm Mộ lại trầm thấp nói: "Ánh mắt của Nguyễn tiểu thư hôm nay vẫn chuẩn xác như vậy."

Đinh Phái ở bên cạnh cẩn cẩn dực dực nói: "Tiểu Mộ ca, hôm qua anh cũng nói như vậy."

Nghiêm Mộ: "…"

" Đó là bởi vì Nguyễn tiểu thư mỗi ngày đều diễn xuất chuẩn xác như vậy." Nghiêm Mộ nói, trong ánh mắt lóe quang mang.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!