Trêи mạng còn đang dậy sóng, càng bàn luận càng nóng, bên này đoàn phim đã xác định ngày bấm máy, Nhan Thính Hoan mua vé máy bay, cùng Hề Mặc hai người đến Nghĩ Ô trước, rồi tiếp tục ngồi xe đến Hoành Điếm.
Không có công ty che chở, cũng chỉ có Nhan Thính Hoan một người đại diện thoạt nhìn không đáng tin cậy, vô cùng thê lương. Không tiền hô hậu ủng không xe riêng đưa đón, không vệ sĩ bên cạnh, không có truyền thông thi nhau chụp ảnh, hơn nữa không có fan đoàn nhiệt tình ủng hộ, trong lòng Hề Mặc sắp hỏng mất. Trước đây truyền thông, fan điên cuồng đuổi theo quả thật mang đến cho cô rất nhiều phiền phức, nhưng hôm nay chớp mắt toàn bộ không có, cô đến nay còn không thể hoàn toàn thích ứng loại đối lập thê lương này.
Khí trời nóng bức, Nhan Thính Hoan hăng hái bừng bừng mua hai chai nước ướp lạnh đưa cho Hề Mặc một chai. Công ty Hoành Điếm rất lớn, Nhan Thính Hoan dẫn Hề Mặc đi xung quanh dưới ánh mặt trời chói lóa như vậy, nhìn chỗ này, nhìn chỗ kia, Hề Mặc tức giận đến sắp bị cảm nắng.
Trong lòng mất hứng, nhưng tâm tình trêи mặt cũng không thể thật sự treo lên, Nguyễn Dạ Sênh cùng Nhan Thính Hoan là bạn tốt, cũng giống như Hề Mặc, là một con hạc, nếu đều là hạc, sao có thể thật sự tức giận đối với hạc. Hề Mặc cho rằng chuyện này không phù hợp với tính cách của Nguyễn Dạ Sênh. Tuy rằng cô rất muốn vứt rơi rụt rè bóp chết Nhan Thính Hoan, nhưng vẫn uống ngụm nước, giả vờ nói: "Thính Hoan, trời nóng như vậy đừng đi nữa, ta nói ngươi rốt cuộc có biết khách sạn của đoàn phim ở đâu không?"
Nàng đã tới Hoành Điếm vô số lần, mỗi lần đều là chân không chạm đất được đặc biệt đưa đón, trước đây đâu cần quan tâm những chuyện này. Bất quá cũng là kỳ quái, bản đồ chỉ dẫn trêи điện thoại cư nhiên không xác định được vị trí, cũng không biết Lâm Khải Đường đã an bài ở xó xỉn quỷ quái nào, chỉ dựa vào nhân viên của đoàn phim miêu tả kiến trúc trong miêu tả, sau khi xuống taxi hẳn là nên đến nơi phụ cận, nhưng đi tới đi lui chính là tìm không được.
Nhan Thính Hoan trả lời đến vô tâm vô phế, nhún vai: "Ta thật sự không biết, ta đối với Hoành Điếm lại không quen thuộc."
Hề Mặc: "….."
Cô không chịu được nắng nóng, chỉ cảm thấy huyệt Thái Dương nhảy liên tục, có thể ngất đi bất cứ lúc nào: "Vậy ngươi còn ra vẻ ở phía trước dẫn đường cho ta, ta nghĩ đến ngươi biết rõ hơn ta."
Nhan Thính Hoan nói: "Ta cảm thấy nơi này rất thú vị, đi xem nhiều một chút, xem như đi du lịch đi. Thế nào, thì ra Nguyễn Nguyễn ngươi không thích a? Không thích thì ngươi phải nói với ta a, ngươi không nói ta làm sao biết ngươi không thích?"
Hề Mặc: "…."
Ngươi này mà xem là người đại diện cái gì!
Ngươi này quả thực chính là kẻ dày vò người khác!
Nhan Thính Hoan cười híp mắt kéo vai cô: "Không có việc gì, chúng ta vừa đi vừa hỏi là được rồi, chỉ là một khách sạn mà thôi, còn sợ tìm không được."
Trời vô cùng nóng, mồ hôi nhớp nháp, trong lòng Hề Mặc thầm mắng, bất động thanh sắc di chuyển thân thể: "Đoàn phim bên kia sẽ không biết nói người đến đoán chúng ta sao?"
Nhan Thính Hoan bĩu môi: "Ta đã tranh thủ cho ngươi a, nhưng đạo diễn Lâm bên kia nói quá bận không thể sắp xếp người được, bảo chúng ta tự đi. Người của đoàn phim bên kia phỏng chừng đều đi đón người nổi tiếng rồi, dù sao lần này rất nhiều tên tuổi lớn, sao có thể đến phiên hai con tép chúng ta."
Hề Mặc buông xuống ánh mắt thầm nghĩ, quả thật cũng phải, cô mang khuôn mặt của Nguyễn Dạ Sênh, hiện tại không đáng kể chút nào, có thể vào đoàn phim cũng là nhờ Hề Mặc giở chút thủ đoạn, nói kiểu vui đùa thì chính là cô ôm đùi chính mình đi, để say này ở đoàn phim có thể thuận lợi, cô phải nhận rõ hiện thực, nhẫn nại nhiều hơn. Nghĩ vậy, nhất thời cũng bình thường trở lại, bất động thanh sắc đi về phía trước, lễ phép hỏi mấy người qua đường, biết được khách sạn này là mới mở, quả thật là có rất nhiều người không biết, bản đồ điện tử chưa kịp cập nhật cho nên mới tìm không ra.
Hề Mặc đã hỏi tỉ mỉ đường đến khách sạn, mệt chết mệt sống rốt cục đến nơi, chỉ thấy Phùng Đường Đường sáng sớm đã chờ ở phòng khách, thấy các nàng lập tức đón tiếp.
"Nguyễn Nguyễn!" Phùng Đường Đường hài lòng cho Hề Mặc một cái ôm ngọt ngào
Hề Mặc vốn dĩ chán ghét cùng người khác tứ chi tiếp xúc, hiện tại toàn thân là mồ hôi, nắng nóng mang đến cảm giác buồn nôn lập tức dâng lên, dĩ nhiên càng thêm khó chịu, nhưng lại không tiện tổn thương khối đường này, kiên trì cùng nàng ôm ấp, trong lòng muốn bùng nổ.
Nguyễn Dạ Sênh, ngươi đây là đã tạo nghiệt gì!
"Đường Đường ngươi thế nào lại ở đây?" Hề Mặc có chút kỳ quái: "Lúc này ngươi hẳn là theo sau "Hề tỷ" mới đúng?"
Phùng Đường Đường là trợ lý của cô, hiện tại chính là đi theo Nguyễn Dạ Sênh mới tính là bình thường.
"Hề tỷ sẽ ở nơi này a." Phùng Đường Đường cười nói: "Chúng ta đều ở đây. Nhận được điện thoại của Thính Hoan biết các ngươi sẽ đến khách sạn, hiện tại lại không có việc gì, nên muốn ở đây chờ một chút, thử xem có thể gặp các ngươi không, thật đúng là đúng lúc."
Hề Mặc nghe xong, hơi nhíu mày.
Trước đây lúc cô đóng phim, chưa bao giờ ở cùng khách sạn với đoàn phim, đoàn phim nhiều người phức tạp, xuất phát từ một số nguyên nhân, cô khiến Lộ Thanh Minh chọn khách sạn khác cho cô. Bởi vì cô là một tên tuổi lớn, phân lượng đương nhiên là vô cùng nặng, nếu như quả thật muốn tách riêng , đoàn phim thỉnh thoảng sẽ cho đặc biệt chiếu cố, rất nhiều người có tên tuổi đều là như vậy.
Còn rất nhiều diễn viên khác sẽ không có quyền chọn lựa để thuận tiện đoàn phim điều động, đảm bảo tiến độ cùng chất lượng, tuyệt đại bộ phân thành viên đều ở trong cùng một khách sạn.
Dựa theo tính cách của Lộ Thanh Minh, căn bản không cần nhắc nhở, cũng sẽ dựa theo thói quen trước đây của Hề Mặc, thoả đáng an bài tất cả bao gồm khách sạn.
Hiện tại không giống như trong tưởng tượng của cô, cho nên là Nguyễn Dạ Sênh nữ nhân này quyết định ở lại? Dám yêu cầu, Lộ Thanh Minh ngược lại cũng sẽ đồng ý.
"Hề tỷ của ngươi trước đây dường như chưa bao giờ ở cùng khách sạn với đoàn phim?" Nói đến đây, Hề Mặc cảm giác được cái gì đó, nghiêng đi khuôn mặt.
Phòng khách bên kia một nữ nhân thong thả bước đến, mái tóc đen dài thẳng tắp buông xuống, thân cao chân dài, ăn mặc đoan trang, đôi chân tinh tế thon dài, dung mạo, khí chất, mặt nào cũng khó có thể tìm ra tỳ vết, tùy tiện đứng một chỗ cũng là kim cương phát sáng, rạng rỡ lấp lánh thu hút ánh mắt.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!