Chương 14: (Vô Đề)

Đầu kia điện thoại, Nguyễn Dạ Sênh trầm mặc hồi lâu.

Ngữ khí của Hề Mặc không phải thương lượng, mà là một loại an bài gọn gàng dứt khoát, bởi vì mục đích bởi vì rất rõ ràng, cô chính là cần phải làm như vậy. Trước khi nói lời này, thật ra cũng đã sớm liệu đến phản ứng của Nguyễn Dạ Sênh.

Nguyễn Dạ Sênh không trả lời.

Hề Mặc nghiêm túc nói: "Ta nghĩ nhắc nhở ngươi một việc. Tất cả hành vi ngôn ngữ của một người, đều là do đầu óc của cô ta, tư tưởng, cũng tức linh hồn nắm giữ. Linh hồn cô muốn làm cái gì, thân thể của nàng dĩ nhiên sẽ có hành động đó, đại não phát sinh chỉ lệnh uống nước, tay sẽ lập tức bưng ly nước. Nói cách khác ta hiện tại hy vọng sắp xếp ngươi Nguyễn Dạ Sênh đi thử vai phim mới, như vậy cơ thể của ta có phải cũng cần theo ý nguyện đó làm không?

Bất quá tình huống của ta có chút đặc biệt, cơ thể của ta cũng không ở chỗ ta, cho nên ta cho rằng ngươi hiện tại tạm thời đạt được quyền điều khiển thân thể của ta, thì cần có nghĩa vụ thay ta xử lý mọi chuyện."

Lời này của cô vừa nghe là trật tự rõ ràng, còn dùng căn cứ khoa học, nhưng thực tế cũng là các loại biện luận già mồm át lẽ phải. Cũng là, cô từ nhỏ sống an nhàn sung sướиɠ quen rồi, trưởng thành càng thích đi đường thẳng, cho dù không cần dùng lý do đường hoàng, phần lớn thời gian tất cả ý nguyện của cô cũng đều có thể được thỏa mãn.

Nguyễn Dạ Sênh nghe xong lời này của cô, rốt cục mở miệng: "Thì ra là như vậy. Vậy nói cách khác ngươi là thân thể nữ vương, chính mình có quyền lợi mệnh lệnh cao nhất, mà ta hiện tại rốt cuộc là nhϊế͙p͙ chính vương, ngươi tạm thời bất tiện, ta phải thay ngươi xử lý sự vụ? Ngươi muốn Nguyễn Dạ Sênh đi thử vai, ta phải đi tìm Lộ Thanh Minh."

Ý nghĩ này quả nhiên khác thường, Hề Mặc chợt nghe cư nhiên cảm thấy Nguyễn Dạ Sênh nói xong đúng là có một chút ý tứ bên trong. Tuy rằng rất kỳ quái, bất quá còn không bằng trao đổi thân thể, trêи đời này cũng không có gì có thể kỳ quái hơn nữa.

Nguyễn Dạ Sênh cười nói: "Nhưng ta nghe nói các triều đại, nhϊế͙p͙ chính vương đều có mưu đồ tạo phản."

Hề Mặc cười nhạt: "Ngươi muốn làm phản? Trêи tay ta có quyền sắp đặt thân xác ngươi."

Cô một mặt cùng Nguyễn Dạ Sênh đánh võ mồm, một mặt lại cảm thấy dạng cải cọ ấu trĩ này xấu hổ cùng đáng giận. Cảm giác sau khi ngã vào trong cái hố này, đẳng cấp của cô trong ấn tượng từ trước đến nay của Nguyễn Dạ Sênh cũng rơi xuống vực sâu không nhìn thấy đáy rồi.

"Ai nha, nữ vương bệ hạ, ta thực sự là sợ đến cả người bủn rủn." Nguyễn Dạ Sênh nói: "Hảo, ta thừa nhận linh hồn của ngươi tuyệt đối có quyền mệnh lệnh thân thể của ta, cũng kiên quyết tán thành. Như vậy vấn đề đã xuất hiện, ngươi có quyền tuyệt đối mệnh lệnh đối với thân thể ngươi, ta thay có nghĩa vụ ngươi hành sự, mà cơ thể của ta đang ở chỗ ngươi, xin hỏi ta nghĩ ngươi không phài cũng muốn kiên quyết thay ta điều khiển cơ thể của ta chấp hành mệnh lệnh của ta chứ?"

Hề Mặc nhất thời cảm giác không ổn.

Bởi vì dựa theo kinh nghiệm của cô, Nguyễn Dạ Sênh sẽ không chịu yếu thế.

Quả nhiên Nguyễn Dạ Sênh lạnh lùng nói: "Cởi quần áo."

Hề Mặc: "….."

Nữ nhân này quả nhiên không chịu thua! Ngoại trừ lương tâm, đứng đắn cũng bị chó ăn đi!

Nguyễn Dạ Sênh trong điện thoại lặp lại." Ta Nguyễn Dạ Sênh, hiện tại muốn cơ thể của ta cởi quần áo. Hề Mặc, dựa theo cách nói trước đó của ngươi, ngươi đang ở trong xác của ta, có phải hay không cũng nên chấp hành? Đối nhân xử thế cũng nên công bằng nga."

Hề Mặc: "……"

Nga! Ngươi còn nga! Ghê tởm!

Hề Mặc nói: "Được, ta cởi."

Nguyễn Dạ Sênh nói: "Ngươi không cởi cũng có thể nói ngươi cởi, ta lại không nhìn thấy."

Hề Mặc: "….."

Nhìn! Ngươi còn nhìn! Biến thái!"

Trong lòng Hề Mặc nóng này đến có thể vứt hết mặt mũi của Nguyễn Dạ Sênh, nét mặt trái lại bất động thanh sắc, chẳng hề để ý đáp một câu: "Hảo, ngươi gọi điện thoại video đến."

Nguyễn Dạ Sênh làm theo, thấy Hề Mặc đoan chính ngồi trêи sô pha, bối cảnh là phòng ở cô mới đổi.

Hề Mặc một tay giơ điện thoại di động, một tay vươn đến cổ áo. Cô hôm nay mặc áo sơmi bó sát, thân thể của Nguyễn Dạ Sênh là mười phần yêu tinh, mặc cái gì đều rất xinh đẹp, mà hôm nay được Hề Mặc tề chỉnh, càng thêm xuất chúng.

"Nguyện tuân mệnh ngươi."

Hề Mặc lãnh đạm nói, mở cút áo thứ nhất, ngón tay chậm rãi đi xuống, vạt áo dưới chiếc cút thứ hai đã tách ra, giống như đóa cấm ɖu͙ƈ chi hoa chậm rãi nở rộ.

Xương quai xanh chung quy tại loại muốn che muốn ẩn trùng điệp muốn nói lại thôi này hiển hiện rồi.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!