Đêm thứ ba kể từ khi Phùng Nhất Nhất mất tích, bên Tạ Gia Thụ, mấy người
đàn ông chuẩn bị nghênh đón một đêm không ngủ nữa. Còn ở một nơi khác
trong thành phố G, Trịnh Phiên Nhiên đang ở nhà chơi cùng vợ con thì một vệ sĩ thân cận vội vàng chạy vào, tay cầm điện thoại, hạ giọng báo cáo, "Anh Trịnh, có điện thoại gọi cho anh, tốt hơn hết là anh nên đích thân nghe ạ
". Trịnh Phiên Nhiên nhìn nét mặt cậu ta là biết không phải chuyện gì tốt đẹp, vừa cầm điện thoại, vừa đứng dậy đi lên lầu. Anh ta lạnh lùng"A lô" một tiếng, giọng nói đầu bên kia điện thoại nghe có vẻ hào hùng, sang sảng,
"Anh là Trịnh Phiên Nhiên, anh Trịnh, phải vậy không?".
"Tôi đây!", Trịnh Phiên Nhiên đi lên lầu hai, hành lang dài có trải thảm lông đẹp mắt, tiếng bước chân được hấp thụ sạch sẽ.
"Anh có một người em gái, là cô Trịnh Phiên Phiên đúng không?".
"Không sai!". Trịnh Phiên Nhiên đi đến cuối hành lang, bên cửa phòng đồ chơi của cô con gái nhỏ nhà mình.
"Ha ha!", giọng nói hào hùng, sang sảng kia bật cười, vui vẻ nói,
"Chuyện là thế này, em gái của anh, cô Trịnh Phiên Phiên có kết bạn với chúng tôi. Mấy ngày này, cô ấy ở chỗ chúng tôi vô cùng vui vẻ! Nhưng bây giờ, cô ấy muốn về nhà rồi. Còn chúng tôi, với tư cách là bạn bè của cô ấy, có thể bảo đảm an toàn đưa cô ấy về, chỉ là phí xăng dầu hơi đắt, anh phải chi trả thích đáng cho chúng tôi".
Đây là lời thoại bọn bắt cóc tống tiền đang rất thịnh hành trong thời gian gần đây.
Cánh cửa phòng đồ chơi khép hờ, tiếng cười đùa vui vẻ của người lớn, trẻ con bên trong vọng ra ngoài. Trịnh Phiên Nhiên khẽ đẩy cửa bằng chiều rộng
một ngón tay, nhìn thấy rõ ràng, bên trong căn phòng ấm áp kia, vợ yêu
và con trai lớn của mình đang nói chuyện, còn em gái Trịnh Phiên Phiên
yêu quý đang ôm con gái bảo bối của mình trên đầu gối và lật giở một
cuốn truyện cổ tích.
Trịnh Phiên Nhiên không quấy rầy bọn họ,
quay người lại, giọng nói nhẹ nhàng, thoải mái nói với đầu bên kia điện
thoại, "Không cần, cậu hãy giết con tin đi
". Dứt khoát, lưu loát ngắt điện thoại, Trịnh Phiên Nhiên ném điện thoại trả vệ sĩ đang nghênh đón,"Đồ thần kinh!".
Trong lúc Trịnh Phiên Nhiên nhận được cuộc điện thoại lạ hoắc kia, thì Tạ Gia Thụ cũng nhận được hai cuộc điện thoauj.
Một là, bên Trần Dịch Phong có tin tức đưa đến, nói hai ngày trước có người nhìn thấy tên tài xế taxi
kia, chiếc xe đó là đồ trộm cướp, cừa được mua hai ngày trước.
Một cuộc điện thoại là của Từ Thừa Kiêu, nguồn gốc tin tức của ngài Kiêu
thông thoáng bốn phương, có người nói đã bắt cóc em gái của Trịnh Phiên
Nhiên.
Bên Trần Dịch Phong đang tiếp tục điều tra, còn mấy người đàn ông nóng lòng lập tức đi đến Trịnh gia.
Tạ Gia Thụ sợ tình hình lan rộng, nguy hiểm đến an toàn của Phùng Nhất
Nhất nên đã giấu kỹ hành tung hai ngày nay của anh với bên ngoài. Ngay
cả chị gái của anh cũng không biết anh đã mất bảo bối cục cưng. Và đương nhiên, Trịnh Phiên Nhiên cũng không hề hay biết tin tức này.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!