Chương 8: Đạt được thỏa thuận

Tiết học đầu tiên của sáng nay là môn Vật lí, Trần Hạo Vĩ đang nằm ngủ trên bàn thì một trận gió lạnh bất chợt thổi qua, cậu nhận ra bầu không khí có gì đó là lạ.

Cậu mở cặp mắt nặng trĩu nhìn lên bục giảng, cơn buồn ngủ ngay tức khắc bay mất tiêu!

Sao, sao, sao Tống Tuệ Trí lại có mặt ở đây?!

Chủ nhiệm Kame

-Sennin vỗ tay:

"Mọi người hãy chào đón bạn học mới của lớp chúng ta nào, chính là hạng nhất tháng này – Trần Hạo Vĩ."

Tiếng vỗ tay thưa thớt.

Học sinh trong lớp thí điểm, người cũ đi người mới đến, tính cạnh tranh trong lớp rất cao, vậy nên tình cảm bạn bè cũng không quá sâu đậm.

Tuy nhiên, các cô gái lại nhìn Trần Hạo Vĩ với cặp mắt long lanh sáng rực.

"Trần Hạo Vĩ, cậu cao mà, ngồi hàng cuối đi."

Tống Tuệ Trí ừm một tiếng, cô nhìn sang mấy người bạn tốt Khương Nhiễm Nhiễm và Diệp Quân Dao, mỉm cười dịu dàng.

Não Diệp Quân Dao trì trệ, cô tò mò huých vào người Trần Hạo Vĩ:

"Tuệ Trí, cậu ấy cười với cậu kìa… Nói, quan hệ của hai người là…"

Trần Hạo Vĩ trợn trắng mắt nhìn cô:

"Nhảm nhí, ai thèm để ý cậu ta…"

"Không phải chứ… Cậu ấy đẹp trai vậy mà…"

Trần Hạo Vĩ trừng mắt, đương nhiên anh phải đẹp trai rồi!

Khương Nhiễm Nhiễm vuốt ngực, đôi mắt xinh xắn to tròn nhìn chăm chú vào dáng vẻ phóng khoáng của Trần Hạo Vĩ.

Lúc đi ngang qua, Tống Tuệ Trí khẽ gật đầu, làm tim cô ta đập loạn thình thịch.

**

Lúc tan trường, Tống Tuệ Trí vừa về nhà vừa ngẫm nghĩ, ở cùng lớp với Trần Hạo Vĩ sẽ dễ chung đụng hơn.

Biết đâu chừng hai linh hồn nhanh chóng bắt sóng, có thể sẽ đổi về được!

Về tới nhà, cô tra chìa khóa bước vào cửa, bất chợt sửng sốt.

Đèn đóm trong nhà sáng trưng, người đàn ông trung niên có nét hao hao Trần Hạo Vĩ đang ngồi trên sofa đọc báo, giữa hàng lông mày ẩn hiện thái độ mất kiên nhẫn.

Ba.

Tống Tuệ Trí gọi một tiếng, từ nơi khóe mắt, cô thấy một bà cô tầm năm mươi tuổi đang bước lại gần.

Bà tươi cười khen cô:

"Ui chao, ông chủ Trần, đây là con trai của ông phải không, thiệt là đẹp trai lễ phép mà! Có đói bụng chưa? Năm phút nữa xuống ăn cơm nha con."

Ba Trần ậm ừ, đôi chân mày nhíu lại càng chặt, ông lườm Tống Tuệ Trí:

"Đi theo ba tới phòng làm việc."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!