Thời gian đối với học sinh cấp ba trôi nhanh như chó chạy ngoài đồng, chớp mắt một cái đã qua một tháng.
Ngoại trừ việc học tẻ nhạt hằng ngày, niềm vui duy nhất của đám học sinh này đều xuất phát từ chuyện yêu đương tuổi hồng.
Mà nổi bật nhất chính là sự chuyển biến chóng mặt trong mối quan hệ giữa Trần Hạo Vĩ và Tống Tuệ Trí suốt một tháng qua.
Bọn họ bị người khác bắt gặp đi cùng nhau vô số lần, có khi còn ngay vào lúc đang ngồi hò hẹn trong sân bóng của trường.
Mà điểm đặc biệt khiến ai nấy đều không khỏi trố mắt kinh ngạc chính là sự thay đổi bất ngờ của hai người họ.
Trong mắt các bạn học, Tống Tuệ Trí gần đây không khác gì bị tình cảm che mờ lí trí, mỗi ngày đến lớp, ngoài việc ngủ thì cậu ấy còn hay đọc truyện tranh trên điện thoại, ngay cả đề thi ôn luyện thầy cô giao cũng chẳng hề động bút.
Lớp 12-1 vốn đã quen với việc Tống Tuệ Trí luôn trả lời đáp án rành rọt, khi nhìn thấy tinh thần học tập sa sút dạo gần đây của người bạn học giỏi giang này, bọn họ không khỏi lời ra tiếng vào sau lưng cô.
Cô bạn cùng bàn Diệp Quân Dao có lòng khuyên nhủ, nhưng lại bị một câu nói của cô làm cho sặc sụa:
"Liên quan cái rắm gì đến cậu!"
Thấy Tống Tuệ Trí bị tình yêu che mờ con mắt, ngày nào cũng nắng mưa thất thường, các bạn học biết điều đều giữ khoảng cách với cô.
Lại nói đến một đương sự khác, trong mắt các bạn học, dạo này Trần Hạo Vĩ đẹp trai đến mức khiến người người oán trách.
Ngày trước cậu thường xuyên năng động chạy tới chạy lui trên sân bóng, tuy đẹp trai nhưng bộ dạng lúc nào cũng lôi thôi lếch thếch, dầm dề mồ hôi.
Mà hiện tại cậu lại lột xác với phong thái trầm lặng, cả người toát ra khí chất của một mĩ nam an tĩnh.
Nghĩ đến cậu cùng hình ảnh những ngón tay thon dài lật giở từng trang sách, viền mặt tuấn tú tĩnh lặng như tranh vẽ, hàng lông mi mỏng dài, cùng cặp chân mày tựa hồ núi xa…
Cái khí chất trầm tĩnh ôn hòa ấy thật khiến người ta trông mòn mỏi con mắt.
Nghe đồn dạo gần đây cậu chăm chỉ học tập, đến nỗi không có câu hỏi Vật lí khó nhằn của thầy giáo làm khó được cậu, ngay cả những cô gái lớp 12-1 cũng bắt đầu muốn làm quen với anh chàng soái ca học bá mai danh ẩn tích bấy lâu nay này.
Đáng tiếc chả biết anh chàng đã bị Tống Tuệ Trí bỏ bùa mê thuốc lú gì, mặc dù lúc nói chuyện luôn tỏ thái độ nhẹ nhàng hòa nhã nhưng lại mang đến cho người khác cảm giác xa cách, ngay cả hot girl nổi tiếng Khương Nhiễm Nhiễm cũng bị gạt sang một bên, vậy mà hằng ngày cậu vẫn âm thầm một mình hẹn gặp Tống Tuệ Trí.
Cùng lúc này, ở khu vườn đọc sách phía Tây, Tống Tuệ Trí và Trần Hạo Vĩ giống như những đặc vụ ngầm trong phim Vô gian đạo[1] rình mò bước vào rừng cây.
[1] Vô gian đạo, tên tiếng Anh là Internal Affairs, là một bộ phim hình sự, trinh thám nổi tiếng của Hồng Kông vào năm 2002.
Tống Tuệ Trí khẽ chau mày:
"Trần Hạo Vĩ, sao phải phiền phức vậy chứ?"
"Cậu có nghe dân tình đồn đại không? Mấy hôm nay ai cũng nói hai chúng ta đang hẹn hò! Đệt mợ, cậu phá hoại hết danh tiết của anh rồi…"
Trần Hạo Vĩ cằn nhằn đi trước, thân hình tròn vo nhưng tốc độ nhanh nhẹn, không bao lâu sau đã đến đình nghỉ chân trong khuôn viên trường.
Đình nghỉ chân nằm trong khu dạy học Tiếng Anh, ngày nào cũng sôi động náo nhiệt, tuy nhiên vào giờ tan học lại rất yên tĩnh.
Trên đường đi còn gặp phải một cặp đôi đang ân ái ngọt ngào, gương mặt trắng nõn của Trần Hạo Vĩ thoáng chốc ửng đỏ, Tống Tuệ Trí, người chưa phát hiện gì cả, vẫn vô tư ngồi trên băng ghế dài.
"Ê, ngày mai kiểm tra cuối tháng đó. Lỡ tôi tạch thì sao…" Trần Hạo Vĩ dựa vào cột đình, giọng nói hơi ngập ngừng.
"Không sao, chắc không ảnh hưởng gì nhiều tới chuyện tuyển thẳng. Có điều cậu phải nghĩ lí do biện minh cho hợp lí đấy."
Tống Tuệ Trí không nhiều lời.
Ờ…
Cả hai im lặng.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!