Chương 2: Chạm mặt

Mùa hè ở thành phố Thiên Quỳnh, mặt trời chói chang vô cùng oi bức.

Giữa tiếng ríu rít không dứt trên cây, Tống Tuệ Trí ngồi trong phòng học bật điều hòa, thầm cảm thấy may mắn vì khi xưa đã chọn Trường Tư thục Thiên Quỳnh.

Cô ngửa đầu híp mắt, hưởng thụ làn gió mát lạnh phả ra từ máy điều hòa, thoải mái chống cằm nhìn ra ngoài cửa sổ.

Trời ơi, hôm nay nóng quá đi mất, vừa nãy mới đi vệ sinh chút xíu thôi mà mồ hôi đã ướt đẫm toàn thân.

Cô chau mày nghĩ ngợi, chao ôi, tan học còn phải về nhà dưới cái nắng gay gắt này nữa!

Cô chép miệng hai lần, ừm, lát nữa nhất định phải mua hai bát đá bào kem sữa trái cây để giải nhiệt!

"Tuệ Trí, cho mình mượn bài thi Toán tháng này được không?"

Bạn học chạm nhẹ vào bờ lưng mềm mại của cô, cắt đứt mạch suy nghĩ đang trôi lơ lửng.

Bàn học của Tống Tuệ Trí rất ngăn nắp, khác hẳn với tình trạng bày đủ loại sách vở, bài thi, bút viết trên bàn của những bạn học khác.

Góc bàn bên phải chỉ có xấp giấy thi mỏng dánh, cạnh bên chỉ đặt thêm mỗi cây bút bi màu xanh. Vì vậy, dễ dàng thấy được cuốn sách chiếm chỗ nhất bàn chính là

"Món tráng miệng mùa hè".

Cô hơi rụt lưng lại, lật xấp giấy, đếm một hai từ trên xuống dưới, sau đó cầm tờ thứ ba đưa cho bạn học ở phía sau.

Động tác di chuyển hơi quá trớn khiến cho cả gian phòng yên tĩnh bỗng chốc phát ra tiếng cọt kẹt của cái bàn. Mọi người đồng loạt ngẩng đầu lên, sau khi xác định thủ phạm là Tống Tuệ Trí thì tiếp tục chăm chỉ làm bài như thường.

Cô nở nụ cười xin lỗi, trên gương mặt bầu bĩnh trắng mịn là cặp mắt hạnh xinh đẹp đang cong lên.

Giáo viên không ở trên lớp, trong phòng học yên tĩnh đến mức chỉ nghe được tiếng ồ ồ của máy điều hòa, học sinh lớp 12-1 đang cặm cụi viết bài.

Chốc lát sau, bên cạnh chuyền qua tờ giấy:

"Tuệ Trí, bài thi Lí luận còn không? Cho mình mượn chút."

Đôi tay mũm mĩm của Tống Tuệ Trí lại cầm tờ cuối cùng trong xấp giấy, mặt trên là màu mực đỏ 300 điểm sáng rực đến chói mắt. Sau khi chuyển tờ giấy sang phía bên cạnh, cô nhàm chán lật giở danh sách các món tráng miệng ra xem.

Vài phút sau, hai bài thi còn lại cũng bị bạn khác mượn, trên bàn chỉ còn trơ trọi lại cuốn

"Món tráng miệng mùa hè".

Trong khoảng hai mươi phút cuối tiết học, cô đã xem xong danh mục các món tráng miệng.

Cô cầm bút bi xanh lên, lật đến trang danh mục, khoanh tròn vào những trang có món tráng miệng mà mình muốn ăn, sau đó đóng sách lại, tiếp tục nhàm chán ngồi dựa vào cửa sổ.

Một nhóm con trai mồ hôi đầm đìa đang đứng trên sân bóng rổ.

Cô với đôi tay mũm mĩm lấy cuốn tạp chí che chắn cái trán, chẳng hiểu tại sao lại có người có thể vận động dưới cái nắng độc hại thế này!

**

"Chuột, chuyền bóng! Mau chuyền bóng!"

"Nhanh lên! Theo sát nó theo sát nó!"

"Chuyền cho tao chuyền cho tao! Tao đang ở ngay dưới rổ!"

Trần Hạo Vĩ la hét chỉ huy đồng đội, cậu vuốt mồ hôi trên trán, sau đó tiếp nhận quả bóng chuyền về phía mình, linh hoạt qua mặt đối thủ, ba bước liền đánh bóng lên rổ.

Loạt soạt!

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!