Vì được tuyển thẳng nên Trần Hạo Vĩ không làm mất mặt Tống Tuệ Trí, ngược lại còn tuyên bố hùng hồn với thầy giáo:
"Thầy yên tâm, thủ khoa đại học chắc chắn là học trò em, Trần Hạo Vĩ!"
Ba vòng của Tống Tuệ Trí gầy đi, thoạt nhìn trông rất dễ thương!
Lão Kame
-Sennin thấy Tống Tuệ Trí đáng yêu hơn trước nên không làm khó cô.
Suy cho cùng, cho dù cô thi hay không thi thì tỉ lệ nhập học cũng chẳng ảnh hưởng đến cô.
Vậy nên, bây giờ Trần Hạo Vĩ như bao phụ huynh đưa con đi thi đại học khác, mang theo nước và đồ ăn, mong mỏi chờ bên ngoài phòng thi của Tống Tuệ Trí.
Chờ chán rồi, cậu cầm con iPhone 6s mới toanh của Tống Tuệ Trí lên để chơi game.
Chiếc điện thoại này là do ba Trần mua ủng hộ tinh thần cho con trai mình, ông cố tình mua bản mới nhất để động viên cậu.
Vừa mở ra, giao diện trống rỗng, chỉ có duy nhất một logo màu cam đề tên 2048.
Cái quái gì đây?
Cậu bấm vào app để xem, chán phèo.
Tống Tuệ Trí thật nhạt nhẽo, ngay cả game cũng là toán học.
Mà có còn hơn không, Trần Hạo Vĩ kiên nhẫn ngồi chơi, màn hình nhanh chóng bị lấp đầy bởi những ô vuông, sau đó không thể di chuyển tiếp được.
Game của Tống Tuệ Trí chán ghê…
Gần đây, ba Trần mạnh tay chi tiền cho đứa con trai ngoan này, Internet thì được truy cập thoải mái, các loại app thì xuất hiện vô số.
Trần Hạo Vĩ tải một lượt cả đống game, sau đó thì nhào đầu vô chơi.
Một nhóm cô dì chú bác trong lúc đợi con mình vượt vũ môn, trông thấy một cô gái trẻ trạc tuổi con họ đang mải mê ngồi chơi game thay vì vào phòng thi, họ tặc lưỡi lắc đầu.
"Ôi trời, mặt mũi con bé này sáng sủa, nhưng chắc đầu óc không bình thường, nếu không thì sao lại đây ngồi chơi game."
"Thấy chưa? Con mà không lo học hành thì kết cục sẽ như vậy đó." Bà mẹ dắt tay đứa nhỏ mới vào cấp ba đến trường thi để cảm nhận bầu không khí, tiện thể cảnh cáo cô nhóc.
"Biết đâu người ta không ứng tuyển vào đại học."
Một bà mẹ khác khều Trần Hạo Vĩ, hỏi:
"Con gái à, năm nay con học lớp mấy?"
Trần Hạo Vĩ khó chịu rụt vai lại, thuận bề đáp: Lớp 12 ạ.
"Ơ! Vậy con ngồi đây làm gì thế?!"
Chờ bạn ạ.
Vị phụ huynh ngồi bên cạnh liếc cô, còn bà mẹ dẫn con đi cảm nhận bầu không khí thì nhỏ giọng nói với cô con gái:
"Cấp ba không được yêu đương! Nếu không thì chả có tư cách thi đại học đâu con!"
…
Trần Hạo Vĩ mặc kệ những lời bàn tán xung quanh, bản thân mải mê chìm đắm trong thế giới trò chơi của mình.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!