Thấy Trần Hạo Vĩ nỗ lực chăm sóc cơ thể của cô, Tống Tuệ Trí không thể chịu thua được.
Sáng nay, cô lấy tuýp kem tẩy lông mới mua hôm qua rồi bắt đầu vật lộn trong nhà tắm.
Cằm mọc râu lún phún, song mỗi ngày Tống Tuệ Trí đều cạo nhẵn bóng.
Nhưng cả cơ thể này đều đầy lông tơ, Tống Tuệ Trí tuy thấy khó chịu từ lâu nhưng vẫn lười chưa chịu tẩy.
Cô gác chân dài lên bồn rửa tay, cẩn thận đặt dụng cụ tẩy lông sang bên cạnh.
Sau khi bôi xong một chân, cô đổi sang chân khác.
Thoa xong những chỗ quan trọng, cô nhíu mày dựa theo hướng dẫn, lanh lẹ quệt thêm một lớp mỏng.
Kế tiếp là hai cánh tay, bụng dưới và nách.
Đợi bôi xong tất cả các bộ phận, lông trên chân cũng dần mềm xuống.
Tống Tuệ Trí cắn nhẹ môi, bắt đầu cạo từng chỗ một…
Rì rì…
Lúc cạo tới chỗ trọng yếu, cô không cẩn thận làm xước da.
Cô hít sâu một hơi, cắn chặt hàm răng, hồi lâu vẫn không dám nhúc nhích.
Đậu!
Rốt cuộc cô cũng đã hiểu đau bi[1] mà các nam sinh thường nói là loại trải nghiệm như thế nào…
[1] Đau bi là một từ lóng, thuật ngữ trên mạng, ngụ ý chỉ cơn đau dữ dội của nam giới khi bị đá vào đũng quần (tham khảo: zhidao. baidu. com).
Hóa ra đây không phải là tính từ, mà là động từ.
Cuối cùng đến khi bi đã hết đau, Tống Tuệ Trí nín thở cạo sạch phần lông kia.
Tiếp theo cô đứng dưới vòi sen, thoải mái đắm mình trong làn nước nóng, xả sạch toàn bộ lớp kem trên thân người.
Cô hài lòng ngắm nghía cơ thể, ờm, khá dễ nhìn đấy.
Tuy làn da không mịn màng như mình nhưng cũng trơn trụi.
Cô chọc vào múi bụng, cơ bụng cứng ngắc dãn ra.
Đường cong không tồi.
Tống Tuệ Trí lấy áo sơ mi trắng giản dị phối với quần jean xanh, cô mặc vào rồi xuống lầu ăn sáng.
Ăn xong cô còn tiện tay mang theo hộp đựng cà rốt và dưa leo cắt lát, đợi cậu ta chạy bộ tới mức đói lả thì lấy ra.
Sáng sớm, Trần Hạo Vĩ lại chạy bộ trên sân tập.
Gió cuối thu se lạnh nhưng trán cậu lại toát đầy mồ hôi hột, thỉnh thoảng cậu lấy tay quẹt qua, phất thẳng xuống đất.
Cậu thở hồng hộc, từ xa đã nhìn thấy một chàng trai khôi ngô mặc áo gió đang đạp trên những chiếc lá khô.
Nhưng trên tay lại xách theo chiếc hộp giữ nhiệt trông không hợp hoàn cảnh cho lắm.
Trần Hạo Vĩ lại lau mồ hôi trên trán, thấy một nữ sinh đưa li cà phê nóng cho Tống Tuệ Trí, một cảm giác bất công trào dâng.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!