Chương 42: (Vô Đề)

"Nói đi, trước giờ mấy người đã bán bao nhiêu người rồi? Giờ họ đang ở đâu? Có biết gì về những người mua không?"

Dưới ánh đèn sáng choang, một nữ cảnh sát trong bộ đồng phục chỉnh tề, nét mặt nghiêm nghị, đang nhìn chằm chằm vào Tần Thúy Anh ngồi đối diện.

Hai tay Tần Thúy Anh run rẩy, cố gắng tỏ ra bình tĩnh:

"Không... không có đâu, đồng chí cảnh sát. Chúng tôi là người lương thiện, sao có thể làm chuyện như vậy được? Chắc chắn là các vị bắt nhầm người rồi."

Lời bà ta vừa dứt thì nữ cảnh sát khẽ nhếch mép, giọng nói đầy khinh bỉ: "Tần Thúy Anh, bà còn không biết à? Chuyện mấy người làm giờ cả nước ai cũng biết hết rồi. Nhân chứng chúng tôi có đầy đủ, ai cũng có thể chứng minh bà từng làm những việc đó.

Hơn nữa, những kẻ mua người bị bắt cùng với mấy người đã khai sạch tội trạng của mình rồi. Đồng nghiệp của tôi đã đi đến những nơi chúng khai để giải cứu những cô gái bị bắt cóc.Nếu giờ bà thành thật khai báo, sau này còn có thể được khoan hồng, bớt vài năm tù."

Với tư cách là một người phụ nữ, nữ cảnh sát hiểu rất rõ các nạn nhân sẽ phải trải qua điều gì khi bị buôn bán, và cũng hiểu rõ loại tội ác tàn nhẫn này gây tổn thương lớn đến nhường nào.

Chính vì vậy, đối mặt với một người phụ nữ như Tần Thúy Anh mà lại đi hại những phụ nữ khác, cô càng thêm phẫn nộ.

"Tiểu Phượng, chú ý lời nói, đừng vi phạm kỷ luật."

Viên cảnh sát trung niên ngồi bên cạnh lên tiếng nhắc nhở sau khi cô dứt lời.

"Xin lỗi, là tôi sai." Nữ cảnh sát gật đầu thừa nhận một cách thẳng thắn.

Sau đó, cô lại nhìn về phía Tần Thúy Anh, lạnh giọng hỏi:

"Tần Thúy Anh, bà có thừa nhận bà và Liễu Đại Thành đã dùng thuốc mê để bắt cóc Lâm Trầm Ngư, Trương Văn Tĩnh... và những người khác không? Có thừa nhận đã cùng với Lý Tiểu Hổ thỏa thuận bán ba người đó với giá mười vạn tệ không?"

Tôi... Trán Tần Thúy Anh đã bắt đầu đổ mồ hôi lạnh.

Trước giờ khi còn đi theo Liễu Đại Thành, việc bà ta làm nhiều nhất chỉ là giả vờ ốm yếu để lừa gạt những cô gái ngây thơ bước lên xe của bọn họ.

Mọi việc trao đổi, thương lượng đều do Liễu Đại Thành lo. Thêm nữa, bọn họ vốn may mắn nên trước giờ chưa từng gặp phải cảnh sát, vì thế tâm lý bà ta yếu hơn nhiều so với những kẻ có kinh nghiệm ngồi trong đồn công an.

Lời nữ cảnh sát nói về việc khai báo có thể được giảm nhẹ án đã đánh sập hoàn toàn phòng tuyến cuối cùng trong lòng bà ta.

Tần Thúy Anh nhìn hai viên cảnh sát trước mặt, do dự một lúc rồi run rẩy môi nói:

"Tôi nói, tôi sẽ khai hết. Xin các anh chị đừng để tôi phải ngồi tù được không?"

Hai viên cảnh sát liếc nhau, rồi nữ cảnh sát siết chặt cây bút trong tay.

"Vậy thì bắt đầu kể lại quá trình phạm tội của mấy người đi." Cô nói.

Mọi chuyện diễn ra còn dễ dàng hơn cả dự tính của các cảnh sát từ thành phố xuống. Việc Liễu Đại Thành, Tần Thúy Anh và những người dân trong thôn Liễu Gia nhiều năm qua không bị phát hiện, chủ yếu là nhờ vào địa thế hẻo lánh của thôn này.

Dù có bắt cóc ai về đi nữa, dân làng cũng chỉ góp tay canh giữ những cậu bé và cô gái bị bắt, chứ chẳng ai có ý định tố cáo họ.

Thêm vào đó, giao thông và liên lạc ở khu vực này vẫn chưa phát triển, điều này đã tạo điều kiện cho nhóm tội phạm này tồn tại và hoạt động suốt bao nhiêu năm.

Giờ đây, khi Trầm Ngư và những người khác trốn thoát, sự việc bị phơi bày trước công chúng, thì cảnh sát cũng không thể nào nương tay. Hơn nữa, ba của Trầm Ngư ở thế giới này

- Lâm Kiến Quân

- đã tích cực vận động phía sau, nên kết quả xử lý những người trong thôn Liễu Gia nhanh chóng được công bố.

Trong đó, Tần Thúy Anh và Liễu Đại Thành là hai kẻ cầm đầu của đường dây tội phạm này. Trong hơn mười năm, số phụ nữ và trẻ em bị họ trực tiếp hoặc gián tiếp buôn bán lên tới con số khủng khiếp

- hơn một trăm người.

Trong quá trình buôn bán đó, hai kẻ này còn trực tiếp gây ra cái c.h.ế. t oan uổng cho không ít cô gái. Có một cô bé do có sức đề kháng với thuốc nên đã tỉnh lại sớm sau khi bị chuốc thuốc mê, và vì sợ bị cô bé la hét làm lộ việc, hai người này đã nhẫn tâm bịt miệng g.i.ế. c c.h.ế. t cô bé.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!