Khi đến gần chiếc rạp dựng lên để tổ chức tiệc cưới hôm nay, Liễu Nam nhìn thấy mấy người đàn ông nằm trong lều bị cởi quần, quần bị vứt sang một bên, chỗ kín m.á. u me đầm đìa, khiến đôi chân hắn cũng không kìm được mà run lên, vô thức lùi lại mấy bước.
Hắn nhìn sang bên cạnh, thấy Liễu Thông cũng đang bị trói giống như mình lúc nãy.
Liễu Nam vội vàng chạy tới cởi trói cho Liễu Thông, lắc gọi suốt một lúc lâu mới khiến Liễu Thông từ từ tỉnh lại.
Vừa mở mắt, Liễu Thông liền vội vã tìm kiếm bóng dáng Trầm Ngư quanh mình. Không thấy người cần tìm, gã lập tức buồn bã nhìn về phía Liễu Nam.
"Nam Nam, thần tiên tỷ tỷ đi đâu rồi?"
"Sao thần tiên tỷ tỷ lại đánh anh?"
Rõ ràng gã đã rất nghe lời thần tiên tỷ tỷ, tại sao thần tiên tỷ tỷ lại bỏ rơi gã?
Liễu Nam lập tức nhận ra sự bất ổn trong lời nói của Liễu Thông.
"Anh nhìn thấy Trầm Ngư rời đi?" Hắn nắm lấy vai Liễu Thông, hỏi.
Liễu Thông bị hắn lắc đến khó chịu, liền gạt tay hắn ra, rồi nói với giọng ngập ngừng:
"Thần tiên tỷ tỷ nói anh phải nghe lời, không được nói cho Nam Nam biết."
"Nam Nam là kẻ xấu, cướp vợ của anh. Anh phải nghe lời thần tiên tỷ tỷ để trả thù."
"Thông Thông sẽ bỏ thuốc độc g.i.ế. c c.h.ế. t các người."
Liễu Thông lảm nhảm những lời vô nghĩa, nhưng tâm trạng của Liễu Nam đã chìm xuống tận đáy.
Trầm Ngư đã bỏ trốn rồi.
Ý nghĩ này hiện lên khiến toàn thân hắn đau nhói.
Tại sao cô lại bỏ đi? Chẳng lẽ hắn đối xử với cô chưa đủ tốt ksao? Cô còn còn xúi giục Liễu Thông đầu độc cả làng.
Sao cô có thể nhẫn tâm như vậy?
Đây là mạng sống của cả một ngôi làng cơ mà!
Liễu Nam đau lòng phẫn uất, nhưng biết lúc này không phải lúc để buồn bã.
Trước mắt còn nhiều người bị ngộ độc cần được cứu chữa.
Hắn dặn Liễu Thông trông chừng những người đang bị ngộ độc trong sân, rồi vội gọi điện cho trạm y tế dưới chân núi
Sau đó, Liễu Nam cõng từng người vào trong nhà.
Phát hiện thiếu một số người trong làng, hỏi Liễu Thông mới biết họ đã về trước.
Lo lắng họ có thể gặp nguy hiểm giữa đường, hắn lần theo con đường làng đi tìm.
Quả nhiên, cách làng không xa, hắn đã gặp được nhóm người đó.
Vì số lượng quá đông, Liễu Nam không thể cõng từng người về, đành đặt họ nằm dọc vệ đường.
Trong lúc di chuyển, có không ít người tỉnh lại.
Thấy hắn, họ vội báo tin Trầm Ngư đã bỏ trốn.
Có người không ngừng nguyền rủa bốn cô gái.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!