Tần Thuý Anh trong lòng đột nhiên dâng lên một ý nghĩ như sét đánh, nhưng lúc này bà ta chỉ có thể nằm rạp trên đất, tuyệt vọng nhìn chằm chằm vào người kia.
Không còn ai để ý đến bà ta nữa.
Bởi vì đúng lúc ấy, độc bắt đầu phát tác đồng loạt, phần lớn người trong sân đều ôm n.g.ự. c ngã xuống đất, thở không ra hơi.
Những người có thể trạng tốt hơn thì cũng đang cố gắng hít thở, khuôn mặt nhăn nhó vì khó chịu.
Còn những người ăn tiệc lượt hai, nếu thể chất yếu, lúc này cũng đã bắt đầu có dấu hiệu trúng độc.
Một số người khác nghe tiếng động chạy ra, vừa nhìn thấy cảnh tượng trước mắt liền hốt hoảng ném phăng bát đũa trong tay.
Chỉ trong chốc lát, khắp sân nhà họ Liễu đầy rẫy âm thanh rên rỉ của người bị trúng độc, xen lẫn tiếng ho sặc sụa và tiếng ngã xuống đất.
Những người còn tỉnh táo cũng không dám mảy may nghĩ rằng mình may mắn thoát khỏi. Có người lập tức bỏ chạy ra khỏi làng, hy vọng có thể tới được trạm y tế trước khi độc phát tác. Có người thì cố gắng cõng người thân đang ngất đi, gắng sức đưa họ đến viện.
Đợi đến khi những người còn chút khả năng hành động đã rời khỏi, Trầm Ngư lúc này mới mở cửa phòng tân hôn, ung dung bước ra.
Một số người vẫn chưa mất ý thức, nghe tiếng động quay lại nhìn, thấy Trầm Ngư mặc đồ thể thao, rõ ràng là đã chuẩn bị sẵn từ trước, trong lòng lập tức bừng tỉnh.
Có người nghiến răng nghiến lợi hỏi:
"Là cô hạ độc? Bằng cách nào?"
Rõ ràng bọn họ vẫn luôn để mắt đến cô, làm sao cô có cơ hội tiếp cận đồ ăn hôm nay chứ?
Trầm Ngư cong cong đôi mày mắt, khóe miệng hiện lên một nụ cười vui vẻ.
Cô nói:
"Phải cảm ơn Thông Thông ngoan nhà mấy người đó."
Nói rồi cô vỗ vỗ tay. Lúc này, Liễu Thông
- người vẫn luôn trốn ngoài bờ rào vì sợ
- mới rón rén đứng dậy, bước vào sân.
"Thần tiên tỷ tỷ, ba em sao vậy"
Liễu Thông nghịch mấy ngón tay, nhìn đám người đang vật vã trong sân. Dù có ngốc đến đâu, gã cũng biết ba mẹ mình, cùng các chú bác quen thuộc trong làng, lúc này đều đang rất khó chịu.
Trầm Ngư mỉm cười:
"Họ đang chơi với Thông Thông đấy."
Thật hả?
Liễu Thông chớp mắt, lòng cũng nhẹ nhõm hẳn đi.
Người thôn Liễu Gia thì ngỡ ngàng nhìn Liễu Thông với khuôn mặt ngây ngô vô hại.
Độc là do... Liễu Thông bỏ?
Trịnh Tú Hoa và chồng là Liễu Đại Sinh vẫn chưa ngất, nhìn thấy cảnh tượng này mà tim như bị ai xé nát.
Con trai họ... lại bị người ta dụ dỗ để làm ra chuyện này?
"Thông Thông! Bắt lấy nó! Bắt con đĩ đó lại!"
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!