Chương 2: (Vô Đề)

Trầm Ngư không tiếp tục để ý thứ kỳ quái trong đầu mình.

Cô tìm trong túi, lấy ra một con d.a. o rọc giấy nhỏ. Đây là thứ cô tiện tay bỏ vào túi khi tỉnh lại ở nơi mà hệ thống kia gọi là lớp học.

Cầm d.a. o trên tay, cô đứng dậy, đi về phía nhóm thiếu niên đang vừa chơi bóng rổ vừa len lén liếc nhìn mình, bước thẳng đến trước mặt kẻ gọi là nam chính của thế giới này.

Bạn học này...

Nam sinh điển trai thấy cô gái mình đã để ý nãy giờ đang tiến về phía mình, không khỏi vui mừng mà lên tiếng. Thế nhưng hắn còn chưa nói dứt câu, cô gái trước mặt hắn đã nâng tay lên, xẹt một đường ngang cổ hắn.

Dao rọc giấy trong tay cô phản chiếu ánh sáng lạnh lẽo vào đáy mắt thiếu niên, ngay sau đó...

Dòng m.á. u đỏ tươi b.ắ. n ra từ cổ hắn.

Biểu cảm mừng rỡ chưa kịp rút khỏi gương mặt, lời còn dang dở rốt cuộc không cách nào nói ra được nữa.

A! Giết người!

"Báo cảnh sát! Mau báo cảnh sát!"

"A... Có kẻ g.i.ế. c người!"

Sau vài giây yên lặng vì sự cố đột ngột kia, những tiếng thét chói tai lập tức vang lên.

Máu tươi từ cổ nam chính b.ắ. n tung tóe khắp mặt mũi Trầm Ngư. Cô gái xinh đẹp ấy giữa vũng m.á. u lại khẽ nhếch môi cười, nụ cười có chút tàn nhẫn.

[Ngươi xóa bỏ thử ta xem nào.] Cô nói với thứ đang tồn tại trong linh hồn mình.

Nhân viên bảo vệ và giáo viên ở gần đó nhanh chóng chạy tới, khống chế thiếu nữ còn cầm hung khí trong tay.

Giữa lúc tất cả đang bối rối, thiếu niên bị cắt ngang yết hầu nằm trong vũng m.á. u cứ thế trút hơi thở cuối cùng.

[Uy h.i.ế. p ta? Ngươi cũng xứng?]

Trầm Ngư cười to thành tiếng. Rõ ràng là một cô gái dịu dàng, mềm mại, sau khi linh hồn bị thay đổi, nụ cười lúc này đậm vẻ lả lơi, quyến rũ.

Dù cho thiếu nữ vừa ra tay g.i.ế. c người, dù cho hung khí dính đầy m.á. u tươi trong tay cô vừa bị đoạt lấy, đám đông vây quanh vẫn không kiềm được bị mê hoặc.

[Nam chính tử vong, nhiệm vụ thất bại, thế giới khởi động lại.]

Nương theo tiếng cười của Trầm Ngư, đám đông hỗn loạn xung quanh nàng bỗng nhiên như bị ấn nút tạm dừng. Những chú chim trên bầu trời lúc này cũng bất động giữa không trung.

Thời gian đóng băng ở khoảnh khắc này, rồi bắt đầu quay ngược lại với tốc độ chóng mặt.

Bảo vệ và giáo viên với vẻ mặt hoảng hốt lùi về vị trí ban đầu của mình.

Máu tươi nhiễm đỏ quần áo của Trầm Ngư cũng tách khỏi bộ đồng phục xanh trắng của cô một cách đầy phi lý, sau đó trở về cổ của thiếu niên vừa bị cô g.i.ế. c chết.

Đám đông tụ tập xung quanh cũng lui về vị trí cũ.

Đôi đồng tử đã mất đi tiêu cự của thiếu niên nằm trên mặt đất cũng trở về trạng thái sinh động như trước.

Trước mắt Trầm Ngư tối sầm đi rồi sáng bừng trở lại.

Ánh nắng dịu nhẹ chiếu lên người cô. Trên sân bóng, nhóm nam sinh trẻ trung, năng động đang chạy nhảy, giành nhau quả bóng rổ.

Bọn họ vừa chơi vừa lén liếc nhìn cô gái đang ngồi trên băng ghế đá gần đó rồi hỏi bạn học bên cạnh xem có ai biết cô gái kia là ai không.

Trầm Ngư lặng lẽ dời tầm mắt khỏi thiếu niên đang nhảy nhót tưng bừng trên sân, nhìn xuống người mình.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!