35
"Ngươi có biết mình đang nói gì không?"
Trong cung của Thái hậu, ánh mắt bà nghiêm khắc, như những mũi kim nhọn xuyên qua ta.
Ta chịu đựng ánh nhìn như ngọn đuốc ấy, lại một lần nữa mở lời:
"Thần thiếp thỉnh chỉ, xin được hòa ly với Tấn Vương."
Thái hậu thở dài, vẫn cố khuyên nhủ:
"Nếu Lan nhi có chỗ nào sai, ngươi có thể nói với ta, hà tất phải làm đến mức này."
Quả nhiên, bậc trưởng bối đều thích khuyên hòa chứ không khuyên ly.
"Mẫu hậu, thần thiếp lần này đến đây không phải bốc đồng nhất thời. Thần thiếp và Tấn Vương duyên phận đã tận, không cần miễn cưỡng ở cùng nhau nữa." Ta vẫn không dao động.
"Nực cười!" Thái hậu lớn giọng hơn, "Sống chung với nhau, đâu thể như trẻ con mà nói đến duyên phận!"
"Nếu Thái hậu nương nương không muốn hạ chỉ, thần thiếp chỉ có thể đi cầu Hoàng thượng thôi." Ta dứt khoát nói thẳng.
"Ngươi…"
Thái hậu giận đến mức môi run lên. Tô ma ma vội vàng tiến tới vỗ về bà, ánh mắt không đồng tình nhìn ta.
Thực ra, lòng bàn tay ta đã toát mồ hôi, nhưng ta vẫn gắng gượng, không hề hé miệng.
"Thôi được, cho ngươi một tháng." Thái hậu bực bội phất tay. "Nếu lúc đó ngươi vẫn khăng khăng, ta sẽ hạ chỉ."
"Thần thiếp quyết không hối hận." Ta nhìn thẳng bà, giọng kiên định.
Thái hậu cuối cùng vẫn nghĩ ta chỉ đang làm mình làm mẩy, nên chừa cho ta một đường lui. Nhưng ta không cần đường lui ấy chút nào.
Vừa ra khỏi cung của Thái hậu, ta đã thấy Cao Dư, người bên cạnh Trọng Khê Ngọ, đang thập thò ngoài cửa. Thấy ta, hắn liền nhanh chân bước tới.
"Hoa tiểu thư, Hoàng thượng sai ta mời người."
Nghe cách xưng hô, tim ta khẽ lỡ nhịp, lòng có chút không thoải mái.
Đi được vài bước, ta thấy Thích quý phi đang đi tới, nhiệt tình chào hỏi:
"Tấn Vương phi, đã lâu không thấy ngươi vào cung. Ta nhớ ngươi lắm đấy."
Ta đáp lại vài câu khách sáo, Cao Dư liền sốt ruột giục giã.
Thích quý phi liếc nhìn Cao Dư, rồi nhìn ta nói:
"Sau này nếu Tấn Vương phi rảnh, có thể đến cung của ta ngồi chơi. Ta cảm thấy ta và ngươi rất hợp nhau."
Ngữ điệu đầy ẩn ý khiến lòng ta bất định. Trên mặt chỉ cười, khéo léo đáp ứng.
Theo Cao Dư đến tẩm cung của Trọng Khê Ngọ, vừa bước vào, ta thấy bên cạnh hắn có một cung nữ trung niên.
Cung nữ ấy cười với ta, hành lễ rồi tiến lên, cầm một chiếc thước vải đo người ta.
Ta bị động để nàng ấy đo, trong lòng đầy nghi hoặc, liền quay sang hỏi Trọng Khê Ngọ đang nhàn nhã uống trà:
"Ngài định làm gì vậy?"
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!