Triệu Tiểu Bắc ở trong sân uống trà một lúc, cảm thấy bức thư pháp kia chắc cũng khô rồi, không biết có ai lấy chưa, không ai lấy thì mình mang về.
Hắn mở cửa tiểu viện, nhìn thấy ba gương mặt hoảng sợ tột độ.
"Ủa, Hàn Linh Nhi, Lưu Dao, sao hai người lại quay lại rồi!" Triệu Tiểu Bắc nghi hoặc nhìn hai người.
Hàn Linh Nhi và Lưu Dao giờ phút này trong lòng kích động vạn phần. Đây là thủ đoạn của tiền bối sao?
Một bức thư pháp là có thể dễ dàng khống chế được thanh ma kiếm kia!
Nhưng giờ phút này tiền bối giả bộ không biết gì cả, các nàng càng không dám nói ra.
"Tiền bối, chúng con bị người truy sát, nên không thể không chạy đến đây, mong tiền bối trách phạt!" Lưu Dao cúi người thật sâu trước Triệu Tiểu Bắc!
"Ai truy sát các ngươi?"
Triệu Tiểu Bắc nghi hoặc hỏi, nhưng ở Tu Tiên giới đánh đánh g.i.ế. c giết cũng là chuyện bình thường, Triệu Tiểu Bắc cũng không có gì tò mò.
"Là hắn, tông chủ Hỏa Viêm Tông!" Hàn Linh Nhi chỉ vào Hỏa Đức, tức giận nói.
Tiền bối đây là muốn giúp các nàng báo thù sao, tiền bối chỉ cần ra tay, Hỏa Đức này chắc chắn sẽ chết!
Triệu Tiểu Bắc liếc mắt nhìn Hỏa Đức, lão già này trông thật xấu.
Nhưng chỉ một cái liếc mắt đó, Hỏa Đức cảm giác mình như bị tiên nhân nhìn thẳng, điều này làm hắn nhớ tới sự tồn tại khủng bố sau lưng mình, cả người đạo tâm suy sụp.
Chẳng lẽ vị này cùng cấp bậc với chủ nhân sau lưng mình, vậy thì không phải là bọn họ có thể chống cự.
Nghĩ đến đây, Hỏa Đức không chút do dự, cả người lập tức co cẳng chạy ra ngoài núi, đến đầu cũng không ngoảnh lại!
Khủng bố, quá khủng bố!
Truyện được đăng và Edit bởi Mèo Ghiền Truyện. Để tránh các robot của các website lấy bản edit của mèo một cách vô tội vạ, vui lòng liên hệ fanpage: liên hệ mèo lấy pass đọc phần còn lại sớm nhất nhé ạ.
Hàn Linh Nhi và Lưu Dao thấy cảnh này, đều càng thêm kính nể nhìn Triệu Tiểu Bắc. Đây là thực lực của tiền bối, một ánh mắt là có thể làm cho tu tiên giả Phân Thần Cửu Trọng Thiên trong lòng run sợ.
Còn Triệu Tiểu Bắc thì nghi hoặc nhìn về phía xa, gã này chạy nhanh như vậy làm gì.
Vốn dĩ mình còn định nói chuyện phải trái với hắn, thế giới này không phải chuyện gì cũng giải quyết bằng bạo lực.
Kết quả lời mình còn chưa nói ra, gã này đã trực tiếp chạy mất.
Nhưng người ta đã chạy rồi, Triệu Tiểu Bắc đành phải nuốt lại những lời định nói.
Sau đó nhìn Hàn Linh Nhi và Lưu Dao nói: "Thế giới tu tiên này cũng không an toàn, các ngươi vẫn phải chú ý an toàn!"
"Vâng, tiền bối!"
Hàn Linh Nhi và Lưu Dao hai người cung kính hành lễ với Triệu Tiểu Bắc rồi rời đi!
Triệu Tiểu Bắc thì lắc đầu, thế giới tu tiên này quá khủng bố, mình vẫn nên ngoan ngoãn ở Lão Bệnh Thôn viết chữ thôi.
Triệu Tiểu Bắc từ ghế đá ngoài sân lấy lại bức chữ mình vừa viết, đột nhiên phát hiện trên chữ sao lại có một thanh kiếm màu đen.
"Ủa, cái này thêm vào lúc nào vậy!"
Triệu Tiểu Bắc nghi hoặc khó hiểu, mình nhớ là không có vẽ kiếm lên trên.
Chẳng lẽ là Tiểu Hắc làm!
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!