Dịch: Maccaoo
Đến ngày nghỉ thứ ba, Dụ Thần đọc được tin giám đốc Triệu bị cảnh sát đưa đi trong nhóm chat của công ti.
Lúc này, cậu đưa điện thoại của mình cho Phó Chi Dữ xem.
Đợi Phó Chi Dữ xem xong, cậu nói một câu hoàn toàn không liên quan:
"Có phải hôm nay là tròn hai tháng không anh?"
Phó Chi Dữ trước giờ vẫn luôn nhạy cảm với lời nói của Dụ Thần:
"Ừ, theo lịch thì đúng là hôm nay."
Dụ Thần à một tiếng thật dài, hỏi Phó Chi Dữ:
"Thế anh có hài lòng với em không? Có muốn tiếp tục yêu em không?"
Phó Chi Dữ gật đầu: Hài lòng. Muốn.
Ngắt nghỉ trước sau, trả lời luôn cả hai câu hỏi.
Nếu như người khác nói như thế, Dụ Thần nhất định không thấy gì, nhưng đây là lời Phó Chi Dữ nói, cậu nghe kiểu gì cũng thấy Phó Chi Dữ đáng yêu.
Sao Phó Chi Dữ ngoan thế không biết.
"Đúng rồi, anh chưa mua quà sinh nhật cho Nhụy Nhụy chứ?" Dụ Thần hỏi.
Phó Chi Dữ: Chưa.
Dụ Thần gật đầu:
"Chưa mua thì tốt. Con nhóc đấy kén chọn lắm, em đã chuẩn bị rồi."
Phó Chi Dữ: Ừ.
Bạn nào tinh ý sẽ phát hiện hôm nay không phải là sinh nhật của Nhụy Nhụy.
Bạn nào tinh ý, chắc chắn cũng sẽ đoán được hôm nay Dụ Thần muốn làm gì.
Chơi với Phó Chi Dữ một lát xong, Dụ Thần nói là phải gặp mấy người bạn nhiếp ảnh rồi rời khỏi công ti Phó Chi Dữ.
Đúng là Dụ Thần phải đi gặp những người bạn làm nhiếp ảnh của mình thật.
Nhưng không phải gặp để ôn lại chuyện cũ, mà để nhờ họ đến quay chụp giúp cậu.
Hôm kia, Dụ Thần đã ngỏ lời trong nhóm, nhóm chat lập tức bùng nổ.
Mọi người ai nấy cũng háo hức muốn đến tham dự, trong đó có một người còn cách cả hàng nghìn cây số.
Vốn dĩ họ rất thích chụp Dụ Thần, nhưng Dụ Thần toàn thấy mình không có gì để chụp cả.
Giờ thì hay rồi, anh xã đẹp trai cũng có mặt, lại còn cầu hôn nữa.
Quá đã luôn!
Vì vậy, Dụ Thần vừa đến khách sạn, họ đã chạy ra đón, còn hoan hô không ngừng.
"Chúc mừng chúc mừng chúc mừng!"
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!