Chương 38: Đã Là Người Lớn Cả Rồi

Vì lí do công việc, cộng thêm chuyến đi lần này không lên kế hoạch từ trước nên Nhụy Nhụy không sắp xếp lịch trình quá dày đặc.

Dù sao cũng chỉ đi hai ngày nên chuyến đi đặt mục tiêu chính là thư giãn thoải mái.

Thời gian còn nhiều, sau này vẫn còn rất nhiều cơ hội thăm thú.

Ngày thứ hai, mọi người ngủ thẳng đến tận trưa mới dậy, ăn cơm trưa, buổi chiều ra biển ngắm cảnh ngắm cá.

Thời tiết hôm nay rất đẹp.

Biển xanh trong vắt, thi thoảng còn thấy đàn cá bơi lội ở dưới nước nữa.

Gió biển thổi bên tai.

Nhụy Nhụy uống nước trái cây, nhìn nhóm người chụp ảnh trên boong tàu, nói với người ngồi bên cạnh:

"Lần nào đi chơi anh ấy cũng chỉ có chụp ảnh thôi. Anh có cảm thấy buồn tẻ không?"

Phó Chi Dữ lắc đầu: Không đâu.

Câu nói này lập tức lọt vào tai Dụ Thần.

Đang say mê chụp biển, Dụ Thần lập tức quay phắt lại, nhằm thẳng ống kính vào mặt Nhụy Nhụy.

Nhụy Nhụy bắt sóng ngay, tức thì ngồi thẳng, nghiêng đầu, cười ngọt ngào.

Dụ Thần nào có ấn nút chụp, hạ máy ảnh xuống:

"Ha ha ha ha ha, sao em còn to mồm chê anh suốt ngày chụp ảnh? Chẳng biết ai cứ bắt anh phải chụp cho đẹp lung linh ấy nhỉ?"

Nhụy Nhụy: Blè.

Dụ Thần giơ máy ảnh lên lần nữa, nhưng cậu chuyển hướng ống kính quay sang Phó Chi Dữ.

Dụ Thần:

"Anh chụp cho anh của anh nhá, không chụp cho em đâu."

Nhụy Nhụy: Ai thèm!

Dụ Thần:

"Ố? Thế à? Không muốn chụp à?"

Nhụy Nhụy hắng giọng: Muốn.

Dụ Thần: Xin anh đi.

Nhụy Nhụy hếch cằm:

"Hôm qua pháo hoa đẹp như thế mà anh chẳng chụp cho em, chỉ chăm chăm vào anh của anh thôi."

Dụ Thần nhướng mày:

"Đây là thái độ cầu xin của em á hả?"

Nhụy Nhụy huých vào người ngồi bên cạnh: Lâm Chấn!

Lâm Chấn lập tức:

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!