Tác giả: Nhất Mai Nữu Khấu
Dịch: Mạc Cao ơi là cao
Dụ Thần ngủ lâu rồi nên bây giờ cực kì tỉnh táo.
Chắc là vì bị tỉnh giữa chừng nên nhìn Phó Chi Dữ cũng rất có tinh thần.
Sau câu nói
"Em cảm nhận được rồi" của Dụ Thần, cả hai người đều bất động.
Có lẽ thứ này có thể lây nên Dụ Thần cảm thấy bé Thần Thần nhà mình cũng đang biến đổi.
Dụ Thần liếm môi, trong đầu lập tức nhảy ra một ý.
Nếu Phó Chi Dữ cứ để như thế mà không xử lí thì có phải là không ổn lắm không? Dụ Thần định tiến sát vào người Phó Chi Dữ, nhưng chợt nghĩ đến một chuyện, cậu lập tức lùi lại.
"Có phải là em chưa tắm không?"
Dụ Thần hỏi.
Phó Chi Dữ gật đầu: Ừ.
Dụ Thần nhíu mày:
"Sao chưa tắm mà em đã lại lên giường rồi?"
Phó Chi Dữ an ủi:
"Không sao, em không bẩn đâu."
"Vấn đề không phải là bẩn hay không," Dụ Thần buồn bực: Em đi tắm cái đã.
Phó Chi Dữ gật đầu: Em đi đi.
Miệng thì bảo đi tắm nhưng Dụ Thần không đi ngay.
Cậu bất động nhìn vào mắt Phó Chi Dữ, cứ nhìn một hồi lâu rồi chợt phì cười.
Sao thế em? Phó Chi Dữ hỏi.
Chân Dụ Thần lại ngọ nguậy.
Vì động tác của Dụ Thần mà Phó Chi Dữ khẽ Hừ một tiếng trầm thấp.
Anh ơi, Dụ Thần gọi:
"tình hình bên anh có vẻ không ổn lắm ha."
Phó Chi Dữ nghiến răng, mãi mới dịu lại: Anh không sao.
Dụ Thần lắc đầu: Không, anh có sao.
Nói xong, Dụ Thần chui vào trong chăn.
Thực ra ngày đưa thẻ phòng khách sạn cho Phó Chi Dữ, Dụ Thần đã học hết cả rồi.
Cậu biết hết.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!