Chương 29: Tô Nguyên Cửu Của Mày

Bảo là nói chuyện, nhưng thực chất cũng không nói gì nhiều.

Hứa Dục đi hai bước đã đến cửa thang máy, thang máy đang ở lầu bốn, rất mau sẽ chạy xuống đây.

"Tín hiệu trong thang máy không được tốt lắm." Hứa Dục nói với Tô Nguyên Cửu.

Tô Nguyên Cửu đáp một tiếng: Không sao.

Thật ra tín hiệu có tốt hay không cũng không quan trọng, bên Tô Nguyên Cửu rất yên tĩnh, mà Hứa Dục bên này cũng vậy.

Cậu ngẩng đầu nhìn con số đang không ngừng tăng lên, có loại cảm giác thang máy hôm nay chạy thật chậm.

Ting một tiếng, trong giây phút Hứa Dục bước chân ra, bèn nói với điện thoại:

"Ra khỏi thang máy rồi."

Tô Nguyên Cửu: Ừm.

Sau đó.

Hứa Dục: Mở cửa.

Tô Nguyên Cửu: Ừm.

Hứa Dục: Đang thay dép.

Tô Nguyên Cửu: Ừm.

Hứa Dục:

"Đến phòng khách, anh đi tới đâu rồi?"

Tô Nguyên Cửu nói:

"Cậu nghe một chút nhé."

Hứa Dục dừng bước, nghe thấy tiếng meo meo truyền tới từ loa điện thoại.

Hứa Dục:

"Anh lại đụng phải nó à?"

Tô Nguyên Cửu:

"Ừ, nó đang cọ tay tôi này."

Hứa Dục hắng giọng:

"Cái tên nhân loại này, tại sao hôm nay lại không mang thức ăn đến cho ta?"

Tô Nguyên Cửu cười khẽ: Chạy mất rồi.

Hứa Dục:

"Nó không để ý tới anh nữa."

Ở đầu bên kia, Tô Nguyên Cửu không phát ra âm thanh nào, Hứa Dục thì nằm lên sô pha.

Trong đầu cậu tính toán lộ trình, giống như thật sự đang đi cùng Tô Nguyên Cửu vậy.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!