Chương 3: (Vô Đề)

Nhưng khi ta đưa tay sờ lên má, đầu ngón tay lạnh buốt.

"Tiểu thư, chúng ta về Thẩm phủ được không? Chúng ta đi tìm lão phu nhân—"

"Không!

"Lời từ chối thốt ra không chút do dự. Tỷ tỷ tuy đã là hoàng hậu, nhưng đang ở giữa vòng vây hiểm độc chốn hậu cung, mẫu thân lại đã nhiều phiền muộn, nếu vì chuyện của ta mà thêm lo nghĩ, thân thể bà sao chịu đựng nổi? Chuyện này là chuyện của ta. Hồng Trần Vô Định Là con đường do chính ta chọn. Đi thế nào, ta sẽ tự quyết định. Ta lặng lẽ nhìn theo bóng lưng ba người họ dần xa, trong mắt tràn đầy hoang mang lạc lõng."Ta cần phải suy nghĩ. Phải thật sự nghĩ cho rõ ràng."

09

Về đến phủ, ta lập tức sai người đi điều tra nữ nhân tên Diểu Nương kia.

Ta nhất định phải hiểu rõ vì một nữ tử như thế nào, mà Phó Hoài có thể không tiếc phản bội lời thề của mình, ngang nhiên lừa dối ta suốt bao nhiêu năm qua.

Ám vệ Thẩm gia hành sự luôn nhanh gọn.

Chưa đến ba ngày, ta đã biết rõ toàn bộ ân oán tình cảm giữa hai người họ.

Thì ra nữ tử kia chính là biểu muội của Phó Hoài – Triệu Diểu.

Bốn năm trước, khi ta mãi không có thai, lão phu nhân Phó gia đã cho người đón Diểu Nương từ quê lên, nhân lúc ta vào cung thăm tỷ tỷ, bà ta lén cho Phó Hoài uống thuốc, khiến hắn cùng Diểu Nương phát sinh quan hệ.

Sáng hôm sau tỉnh dậy, hắn từng định rút kiếm g.i.ế. c c.h.ế. t Diểu Nương, nhưng bị lão phu nhân quỳ gối cầu xin, thậm chí lấy cái c.h.ế. t ra uy hiếp, hắn mới chịu buông tay.

Lão phu nhân vốn muốn cho Diểu Nương một danh phận, nhưng Phó Hoài không đồng ý. Bà ta không dám ép, đành đưa nàng ta đến an trí ở Hương Sơn.

Mà Phó Hoài, cũng không phản đối.

Về sau Diểu Nương hoài thai, Phó Hoài đối với nàng ta thì lạnh nhạt, nhưng lại nhiều lần đến thăm đứa trẻ.

Một lần, hai lần, ba lần… rồi thành như bây giờ.

Chi Nhi ở bên cạnh nhẹ giọng nói:

"Tiểu thư, lang quân cũng là bị người hãm hại…"

Câu đó, đến chính nàng nói ra cũng không có nổi nửa phần tự tin.

"Hắn từng xông pha sa trường, đến cả độc dược còn có ba phần kháng, sao lại dễ dàng trúng loại xuân dược mãnh liệt kia? Huống hồ, lần đầu là ngoài ý muốn, còn ba năm sau đó thì sao? Cũng đều là ngoài ý muốn hết ư?"

Ta khẽ cười, cười nhạt mấy tiếng, đem lá thư ném vào lò lửa.

Chỉ trong chớp mắt, tờ giấy trắng kia đã bị ngọn lửa nuốt chửng, chỉ còn lại một đống tro tàn.

"Chẳng qua là hắn cũng cam tâm tình nguyện thôi."

Có thể là vì muốn một đứa con.

Cũng có thể là vì nữ nhân ấy thật sự quá đỗi xinh đẹp, quyến rũ.

Hắn chỉ thuận theo lòng mình mà làm vậy thôi.

10

Khi Phó Hoài trở về phủ, trời đã sẩm tối.

Mấy hôm nay hắn đều về muộn như thế, hẳn là bị nữ nhân kia níu kéo, không nỡ rời đi.

Nếu không, hương son phấn trên người hắn sao càng lúc lại càng nồng?

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!