Chương 5: (Vô Đề)

Nếu không có gì bất ngờ xảy ra, thì đây chính là em gái Kỷ Hình, Kỷ Mạt.

Cô ấy là một người cuồng anh trai, rất ghét nguyên chủ, cảm thấy nguyên chủ chỉ đang đeo bám Kỷ Hình, vậy mà Kỷ Hình lại thích cô ta.

Sau này chân Kỷ Hình bị tai nạn, nguyên chủ càng không chút lưu luyến mà rời đi.

Kỷ Mạt lại càng ghét cô ta hơn.

Nhìn vẻ mặt hung dữ của cô ấy, tôi có nỗi khổ không nói nên lời.

Chuyện này liên quan gì đến tôi chứ!

Kỷ Hình nhìn thấy cô ấy, vẻ mặt cũng dịu đi một chút, trong mắt lộ ra vài phần ý cười.

"Mạt Mạt, sao em lại đến đây?"

Cô ấy mếu máo, miệng chu ra có thể treo cả chai nước tương lên được.

"Anh, sao anh còn để người phụ nữ này ở nhà anh nữa!"

Kỷ Hình nhíu mày:

"Chưa ai dạy em phải lịch sự với người khác à?"

Kỷ Mạt rụt cổ lại, oán hận liếc tôi một cái.

Tôi mỉm cười hiền lành:

"Em gái cũng không phải cố ý, Hình Bảo đừng giận."

Kỷ Mạt trừng mắt:

"Ai là em gái của cô!"

"Em không quan tâm, em muốn ở lại đây, em muốn xem xem người phụ nữ này đã cho anh uống bùa mê thuốc lú gì!"

Nói xong, cô ấy dậm chân bỏ chạy ra ngoài.

Kỷ Hình có chút bất đắc dĩ:

"Con bé này bị anh chiều hư rồi, nếu nó bắt nạt em thì nói với anh."

Lời này khiến tôi thoải mái toàn thân.

Quá kích động, tôi bưng mặt anh hôn chụt một cái.

Kỷ Hình lập tức cứng đờ, nhìn tôi với vẻ mặt không thể tin được, dái tai lập tức đỏ ửng.

Chết rồi, mừng quá hoá rồ!

Môi anh hơi mấp máy, như muốn nói gì đó.

Tôi chột dạ, trực tiếp chuồn mất.

Chạy đến phòng khách, tôi vịn vào góc bàn, nhịp tim mới dần dần bình tĩnh lại.

Nghĩ lại, tôi chột dạ cái gì chứ, anh là chồng sắp cưới của tôi mà!

Thế là tôi đứng thẳng người một cách đường hoàng, thản nhiên phẩy tay.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!