Chương 6: (Vô Đề)

Hứa Mạt ở lại chỗ này của Thẩm Thận một tuần, lúc hai người ở bên nhau nói chuyện vẫn khá ăn ý, phần lớn thời gian hai bên đều tự làm việc của bản thân.

Thẩm Thận ở phương diện này cho cô đầy đủ không gian, anh cũng không có dính cô như vậy.

Ngẫu nhiên anh nổi hứng lên mới sẽ trêu chọc cô.

Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.

Chập tối ngày chủ nhật, Hứa Mạt theo thường lệ phải trở về trường, Thẩm Thận lần này cuối cùng không có bị gián đoạn, nói muốn đưa cô về trường.

Thẩm Thận tùy ý chọn một chiếc xe việt dã trong gara dưới tầng hầm, sàn xe khá cao, đối với người cao chân lại dài như anh mà nói không có gì khó khăn, nhưng mà đối với cô chính là có chút phí sức.

Cuối cùng, Hứa Mạt lấy một tư thế vô cùng không tao nhã mà bò lên ghế ngồi.

Mãi cho đến khi anh linh hoạt khởi động động cơ xe, Hứa Mạt cũng không liếc nhìn anh.

Thẩm Thận cảm thấy thú vị, nhàn nhã cười, "Tức giận rồi?"

Hứa Mạt méo miệng một lúc, cô nào dám nói thẳng.

"Em không có."

Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.

"Lần sau em đến chọn mà lái." Thẩm Thận một tay chống trên mép cửa sổ xe, mu bàn tay gần sát bên sườn mặt, một tay khác đặt trên bánh lái, ánh mắt nhìn về phía trước.

"Không cần đâu... Em không quá biết lái xe." Lúc nghỉ hè năm hai, Hứa Mạt đi thi bằng lái, Thẩm Thận khen thưởng cô, để cô lái xe của anh vài lần, kết quả không phải xước xe thì là quẹt xe.

Sau này qua vài lần kinh nghiệm thực chiến trên đường cũng nhắc nhở cô, cô không thích hợp với việc lái xe này.

Thẩm Thận ý tứ không rõ ràng liếc nhìn cô một cái, cười nhẹ lên, tốc độ nói từ tốn: "Tiểu Mạt nhà anh, có lúc lái xe rất lợi hại nha."

Sự thật chứng minh, tư duy của đàn ông và phụ nữ không cùng chiều.

Thẩm Thận tự dưng nhớ lại hình ảnh hoan hảo lúc hai người ở cùng nhau. Mà tâm trạng của Hứa Mạt trong lúc đó lại bị ảnh hưởng câu 'Tiểu Mạt nhà anh' đó của anh.

Thẩm Thận thông thường chỉ khi tâm trạng vô cùng tốt mới gọi cô như vậy.

Giọng nói của anh du dương, mang theo giọng cao chỉ có thanh niên mới có, lúc giọng đè trầm xuống là gợi cảm nhất.

Vào thu có chút lạnh, sắc trời tối dần, xung quanh đều mang đến sự lạnh lẽo hiu quạnh.

Thẩm Thận lại chỉ mặc một chiếc áo sơ mi mỏng, giống như không cảm thấy lạnh, cửa sổ xe hạ xuống một nửa, khi lái xe gió mạnh theo đó thổi vào, nổi lên sự lạnh lẽo.

Anh chỉ lộ ra nửa sườn mặt như vậy cũng đủ làm cho nhiều cô gái đối với anh đào ngã mận thay. Càng không nhắc tới khí chất hoàn hảo vốn có của anh, lười biếng trong sa sút, mang theo chút khí chất vô lại cô đơn.

Có nhiều lúc, anh cũng không quá giống như những con em nhà giàu trong tưởng tượng của Hứa Mạt. Nhưng mà cụ thể nơi nào không giống, cô lại không thể miêu tả ra được cảm thụ ấy ở trong lòng.

Suy nghĩ quá nhập tâm, cô bị gió lạnh thổi đến rùng mình một cái. Ánh mắt Thậm Thận liếc sang, yên lặng không tiếng động nâng cửa sổ lên.

Thẩm Thận lái xe nhanh, chiếc xe chạy qua cổng lớn của trường học, rẽ lái chạy đến bên dưới lầu kí túc của Hứa Mạt.

Trong lúc này, điện thoại của Thẩm Thận luôn rung lên. Nghĩ cũng không cần nghĩ biết chắc là đám bạn đó của anh đang gọi điện đến hối thúc anh rồi.

Khi Thẩm Thận bận rộn có thể bận đến tối mặt tối mày, khi chơi cũng thật vứt luôn thời gian.

Chiếc việt dã ổn định dừng lại ở dưới lầu ký túc, Thẩm Thận lướt mở màn hình điện thoại, nói với bên kia, "Gấp cái gì, chờ lát nữa liền tới."

Cúp điện thoại xong, anh nhìn thấy Hứa Mạt vẫn đang ngây người nhìn chằm chằm vào anh, nhướng mày nói, "Ngày mai em phải đi học, không mang em theo."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!