Chương 44: (Vô Đề)

Càn quấy một đêm, lúc kết thúc, Hứa Mạt cuối cùng cùng nhận được giải phóng, mê man mà ngủ.

Trong lúc ngủ mơ, Thẩm Thận còn không nguyện buông tha cho cô, gắt gao quấn lấy cô, giữa hai người không để chút khe hở.

Sáng sớm cô lại bị vây bọc lại mà tỉnh, tay Thẩm Thận di chuyển xung quanh, đốt lửa làm loạn, rõ ràng là điệu bộ muốn lại đến một trận.

Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.

Hứa Mạt bị lực đạo dũng mãnh bá đạo tối qua của anh làm sợ hãi, lẩm bẩm thế nào cũng không nguyện ý.

Thẩm Thận cuối cùng đau lòng cô, chịu một chút, tự mình bò xuống giường đi vào trong phòng tắm tắm rửa.

Hứa Mạt bị anh ầm ĩ như vậy, cảm thấy ngủ thế nào cũng ngủ không an ổn, ở trên giường của anh lăn vài vòng, hơi hơi nâng mí mắt.

Thẩm Thận vừa vặn tắm xong, chỉ quấn một chiếc khăn tắm, từ bên trong bước ra.

Tầm mắt Hứa Mạt chạm đến nửa thân trên trần trụi của anh, tầm mắt nhất thời di chuyển, lật người lại, đưa lưng về phía anh.

Anh nhướng mày, "Còn chưa xuống giường?"

Giọng Hứa Mạt mang theo chút bất mãn, giọng mềm mại, "Tức chết em rồi.... Em muốn ngủ bù cho tốt.... đều tại anh ầm ĩ làm em tỉnh mất...."

Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.

Thẩm Thận cười cười, "Vậy em tiếp tục ngủ một lát."

Hứa Mạt trong lòng nghi hoặc, xoay người lại hỏi anh, "Anh không cần đi làm sao?"

Hứa Mạt hỏi đúng chỗ rồi, bây giờ vẫn là ngày làm việc, Thẩm Thận lẽ ra phải đi Nhất Thiên. Lại nói, có lúc bận lên, cũng không phân cuối tuần và ngày làm việc.

Thẩm Thận nhướng mày, hỏi ngược lại, "Em thấy sao?"

Lời vừa dứt, anh linh hoạt gỡ bỏ khăn tắm đang quấn quanh nửa thân mình ra.

Hứa Mạt kinh hô một tiếng, nhanh chóng che đôi mắt mình đi, vừa thẹn vừa giận, "Này..... Anh sao lại như vậy nha."

Giọng hơi lộ lười biếng của anh truyền tới, "Anh làm sao?"

Giọng của Hứa Mạt hơi hạ thấp, "...... Lưu manh."

Thẩm Thận bên trong có mặc quần, thấy phản ứng của Hứa Mạt, trái lại không chuẩn bị nhắc nhở cô nữa. Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. co

- Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.

Anh linh hoạt mặc quần áo lên, đi đến trước giường, nửa quỳ lên bên trên, hai tay chống hai bên gáy cô, "Hôm nay không đi làm nữa, anh ở lại cùng em."

Hai tay Hứa Mạt vẫn đang che chặt, không chịu buông xuống. Cô chỉ để lộ ra nửa khuôn mặt nhỏ ra bên ngoài, nói ra giọng ồm ôm, "Thế này..... không quá tốt đi....."

Thẩm Thận đẩy tay cô ra, "Anh mặc rồi."

Hứa Mạt không tin, lấy trình độ xấu xa của anh, thật sự rất có khả năng không mặc.

Tay được đẩy ra, đôi mắt cô vẫn là nhắm chặt lại.

"Em không nhìn em không nhìn, lỡ như anh lại lừa em thì sao, anh đi ra."

Thẩm Thận nói xong đem tay nhỏ của cô di chuyển xuống dưới, ngữ khí không nhanh không chậm, "Sao, nếu không em sờ một chút, lại nói anh có phải lừa em hay không."

Hứa Mạt bắt đầu giãy dụa, khuôn mặt nổi lên màu hồng nhạt, đôi mắt thăm dò mở ra, thấy một khuôn mặt anh tuấn mang theo nụ cười, đắm chìm trong nắng sớm ngày hè.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!