Chương 39: (Vô Đề)

Cũng không biết có phải là nguyên nhân mùa hè hay không, trong chăn nóng hầm hập, mắt cô vẫn chưa mở ra, lộ ra nửa đoạn đùi trắng nõn như ngó sen ra ngoài trước.

Đêm qua trước khi ngủ, cô liền nói với bà nội cô muốn ngủ nhiều một chút, hiện giờ không có người kêu cô, cô trằn trọc thì thầm một tiếng, xoay người, đổi tư thế khác tiếp tục ngủ.

Thế nhưng lúc cô nghiêng qua, nguồn nhiệt đó giống như có ý thức, sáp lại gần, dán chặt vào cô.

Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.

Ở trong nhận thức của Hứa Mạt chính là giống như dây leo quấn lấy.

Cô ưm một tiếng, sau đó liền cảm nhận được thứ gì đó có lông lại gần ngay gáy cô, cọ đến làm cô ngưa ngứa.

Phía sau cũng dán lên một vật thể kiên cố ấm áp, chỗ từ lưng lại đi xuống có cảm giác ùn ùn kéo đến khí thế như chẻ tre.

Hứa Mạt,"......"

Chuyện này nhất thời, cô cái gì buồn ngủ cũng không còn, cả người cọ xát bật dậy, đầu vừa ngẩng, liền đụng phải cằm cứng rắn của Thẩm Thận.

Người sau lưng kêu lên một tiếng đau đớn, tay dày vừa vung, ôm cô trở về.

Giọng nói khàn khàn, cực kỳ có từ tính, ở trong buổi sáng này gợi cảm muốn mất mạng, "Ừm.... buồn ngủ quá.... lại ngủ thêm một chút."

Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.

Hứa Mạt tức giận, "Anh khi nào trèo lên vậy, anh nhanh đi xuống!"

Này còn không đủ, "Anh đừng ôm em."

Thẩm Thận nhíu mày, "Đừng ồn."

Hứa Mạt ở trong lòng anh xoay một vòng, hai người mặt đối mặt, tay dùng sức véo bả vai anh, "Thẩm Thận, em không có nói đùa, anh không thả ra em liền trừ sạch điểm của anh."

Thẩm Thận nhắm mắt làm ngơ, chặt chẽ siết chặt lấy cô, Hứa Mạt không còn cách nào, đạp một cái lên bắp đùi anh.

Anh hự một tiếng, tay dần thả lỏng.

Giây tiếp theo, tay Thẩm Thận tiến vào trong chăn mỏng, một phát nắm lấy cổ chân làm loạn của cô, "Được rồi, thả ra rồi."

"Anh nắm mắt cá chân của em làm gì.... anh còn không buông tay..." Hứa Mạt muốn cởi ra, thế nhưng sức lực của phụ nữ hoàn toàn chống không lại sức lực của đàn ông.

Thẩm Thận cũng bị thành công đánh thức, không ngủ được nữa, nhắm mắt dưỡng thần một hồi, sau đó mở đôi con ngươi sâu thẳm đó ra, nhìn vào cô chằm chằm.

Tay Hứa Mạt còn đang chiến đấu ở trong chăn, Thẩm Thận buông mắt cá chân cô, ngược lại nắm chặt lấy tay nhỏ của cô.

Sau đó, giống như làm ra cử chỉ điên rồ, dẫn dắt cô lại gần chỗ nào đó.

!!!

Hứa Mạt cảm nhận được một loại nguy hiểm, giọng mềm mại ngày xưa đều biến điệu rồi, "Thẩm Thận... anh như vậy em thật sự lại sẽ không để ý anh nữa..."

Thẩm Thận lúc này mới giống như hồi thần, động tác dừng lại, sau khi ánh mắt hồi phục tỉnh táo, anh vừa muốn giải thích gì đó, trực tiếp bị đạp xuống giường.

Hứa Mạt vén tấm chăn vừa nãy bị nặn thành một nhúm, đắp kín bản thân, cảnh giác liếc nhìn anh. Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. co

- Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.

Vẻ mặt nhìn anh liền giống như nhìn sói, còn là loại vô cùng háo sắc.

"Tiểu Mạt." Thẩm Thận hiếm khi có chút lờ mờ, gọi cô một tiếng, sự hăng hái lúc trước, theo mái tóc xõa tung tán loạn của anh đồng thời biến mất hầu như không còn.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!