Chương 38: (Vô Đề)

Bà nội Hứa cười cười, "Phòng ba mẹ tiểu Mạt còn có tấm ván giường, dọn ra ngoài cho cháu, trải nệm lên ghép lại, không để bụng chứ Tiểu Thận?"

Thẩm Thận trái lại không ngoài ý muốn, "Được ạ bà nội."

Bà nội Hứa đi vào một căn phòng bên cạnh, vẫn đang dông dài, "Chỗ này cũng trải không được, cháu đến phòng của Tiểu Mạt trải xuống nền đi, còn may thời gian xem như nóng, thanh niên ngủ như vậy cũng không sợ hại thân thể..."

Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.

Bà nội Hứa còn đang dông dài, lực chú ý của Hứa Mạt lại không ở đó.

Bà nội cư nhiên để Thẩm Thận trải nệm nằm trong phòng cô.

Cô vừa muốn nói phòng Tiểu Trạm cũng có thể, suy nghĩ lại, em trai nhà mình ngày kia liền phải thi đại học, cô vẫn không muốn Thẩm Thận đi quấy rầy em trai cô.

Cũng không biết anh muốn ở nơi này bao lâu.

Hứa Mạt đứng lên, tức giận nói, "Anh đi rửa bát của anh đi."

Thẩm Thận từ lúc nãy liền cười đến vẻ mặt nhộn nhạo, sáp lại gần trước mắt cô, thân người dán lại gần, hơi thở mang theo nhiệt muốn phun vài cái lên mặt cô.

"Bà nội đối với anh thật tốt." Thẩm Thận nhanh nhẹn vứt xuống một câu như vậy, quay đầu lại bắt đầu dọn bát của mình.

Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.

"Tốt.... tốt cái gì chứ, còn không phải ngủ sàn nhà." Lời này Hứa Mạt nói vô cùng không khách khí, lập tức phản bác trở về.

"Dáng vẻ của em hình như rất đáng tiếc." Thẩm Thận nâng mắt, một ánh mắt mênh mông sóng nước quét qua.

"Em có thể tiếc cái gì vậy, em là tiếc điểm của anh đều bị em trừ sạch rồi." Hứa Mạt nhìn thân người anh một hồi, giống như kinh ngạc, nhất thời cảm thấy bản thân lật lại được một ván.

Thế nhưng Thẩm Thận nhướng mày, hết sức tránh đi nửa câu sau của cô, chỉ nói, "Đáng tiếc anh không thể thị tẩm cho em nha."

Hứa Mạt im lặng hồi lâu, giống như nghĩ tới cái gì, "Vậy hiện giờ anh đang làm gì, gác đêm..."

"Gác đêm cái gì?" Thẩm Thận thu mắt, mặt mày cúi xuống, ngón tay thon dài như ngọc chà rửa bát đũa.

Hứa Mạt chớp mắt, lén liếc nhìn anh một cái, tiếp tục yên tâm nói tiếp, "Tiểu thái giám gác đêm...."

Khóe môi Thẩm Thận giống như co rút, "...."

Có điều rất nhanh anh nhíu mày, giống như nghĩ tới cái gì, không nhanh không chậm nói một câu.

"Anh có phải thái giám không, em muốn lấy thân thử một chút không?" Khóe miệng Thẩm Thận cong nhẹ, "Tính năng của nó, em là người có quyền phát ngôn nhất không phải sao?"

Hứa Mạt nhìn sang chỗ khác, "Lát nữa anh đừng nói chuyện với em, em sẽ không để ý tới anh."

Nói xong cô muốn về phòng của mình, lại bị Thẩm Thận duỗi cẳng ra ngăn lại, "Thật không để ý đến anh sao?"

Hứa Mạt theo bản năng gật đầu, đáp một tiếng, "Ừm, em không có nói đùa."

Thẩm Thận ngữ khí nhàn nhạt, "Ồ, nhưng hiện tại em lại để ý rồi nha."

Cẳng chân bị mạnh mẽ đạp một cái, Thẩm Thận chỉ cảm thấy không đau không ngứa, nhìn bóng lưng bùng nổ của cô, giữa chân mày của anh lộ ra vẻ dịu dàng...

Thẩm Thận chịu nhục chịu khó, đi nhà bếp rửa bát, chỉ cảm thấy trong lòng kích động.

Ngủ sàn nhà tính cái gì, bốn bỏ lên năm, hai người cũng tính là ngủ chung một đêm.

Từ trong phòng bếp đi ra Thẩm Thận moi ra điện thoại, nghiêm túc đánh dấu ngày này. Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. co

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!