Chương 27: (Vô Đề)

Trong lúc Hứa Mạt hôn mê luôn cảm thấy có một đôi tay nhẹ nhàng xoa bóp bụng của mình, lực đạo không nhẹ không nặng làm cho toàn thân cô thoải mái.

Trong một hồi yên tĩnh, lúc cô hôn mê lại ngủ quên mất.

Lần nữa trằn trọc tỉnh lại, Hứa Mạt còn có chút lờ mờ, cùng lúc đó cô còn nhìn thấy được người ở trên giường nhỏ mềm mại bên giường lớn là Thẩm Thận.

Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.

Cô động đậy thân thể cũng không biết ai đem cô quấn lấy chặt như vậy, muốn duỗi chân ra cũng tốn sức.

Thẩm Thận vốn đang xiêu vẹo trên giường nhỏ, một tay chống sườn mặt chính là như vậy nhìn cô.

Dễ dàng thấy cô tỉnh lại nhanh chóng đứng lên đi qua.

Anh khều tóc cô, nghe không ra là ngữ khí gì, "Tỉnh rồi?"

Hứa Mạt theo bản năng gật đầu, nâng tay xoa mắt, "Em.... sao lại ở đây?"

Tuy nói cấu tạo căn phòng đại khái không khác mấy, nhưng nơi này đưa mắt nhìn quanh có một số đồ dùng của đàn ông, hiển nhiên không phải phòng của cô.

Trong chăn cũng là mùi vị cô từng không thể nào quen thuộc hơn, bao nhiêu lần ôm nhau, bao nhiêu lần triền miên, trong ký ức của cô đều có hơi thở mát lạnh của Thẩm Thận.

Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.

Thẩm Thận đem góc chăn vốn bị cô kẹp chặt thả ra, "Kinh nguyệt của em đến rồi, sao không biết xin nghỉ với đạo diễn?  Là con gái lúc này còn đi xuống biển?"

Ý thức cuối cùng của cô là hôn mê, mà đối với kinh nguyệt của bản thân lúc nào đến lại không biết.

Cô ồm ồm, "Em không biết hôm nay đến...."

Hứa Mạt vừa tỉnh lại, ngữ khí nhẹ nhàng, giọng nói còn mang theo chút mềm yếu, cùng với sự lạnh nhạt xa cách đoạn thời gian này hoàn toàn không giống, Thẩm Thận nghe thấy lại vô cùng hưởng thụ.

"Em ngủ bao lâu rồi?" Cô còn có chút lo lắng hành trình tiếp theo.

Thẩm Thận thấy bộ dạng của cô liền biết cô đang nghĩ gì, anh gần như tức đến cười, "Thiếu em một người cũng không ít, lo cái gì."

Từ lúc dàn xếp xong cho cô, anh liền nhắn tin cho đạo diễn, sân bãi sau này có liên quan tới nước đều đổi thành bãi cát.

Quay hình không sai biệt lắm liền được rồi, xem như cho nhân viên của Nhất Thiên nghỉ lễ sớm. Có điều cuối cùng là nhà tư bản, những thứ này ở ngày cuối tuần sau này đều sẽ được đòi lại toàn bộ.

Thẩm Thận gọi bác sĩ gia đình đang chờ ở bên cạnh, "Lại giúp cô ấy xem thử."

Bác sĩ là người Hoa mà Thẩm Thận đặc biệt tìm đến, có mở một phòng khám tư nhân có tiếng tăm không nhỏ ở trong khu thành phố Fiji, trước khi đi còn dặn dò gì đó bên tai Thẩm Thận, mới mang theo trợ lý lùi ra ngoài.

Hứa Mạt cảm thấy bản thân đã đỡ hơn rất nhiều, liền chống eo muốn ngồi dậy.

Thẩm Thận luôn trầm mặt, không quá nhiều lời, thấy cô ngọ ngoạy liền nhét một cái gối vào sau lưng cô để cô dựa vào.

"Thời gian trước...." Thẩm Thận ngập ngừng, cuối cúng không nói hai chữ chia tay ra, "Sau khi dược thiện ngừng rồi, anh để bác Tần lại đưa cho em, có phải lại không ăn?"

Chữ "lại" này dùng vô cùng khéo léo, trước kia Hứa Mạt đã không thích ăn cái này, cực khổ trong cuộc sống cô ăn nhiều rồi, thế nhưng loại cháo vô cùng đắng chát đó gần như đã là thành thuốc bắc bản thăng cấp, cô thật sự không thích.

Cuối cùng là tính khí con gái, luôn thích chút ngọt, thế nhưng Thẩm Thận không cho cô ăn kẹo sau khi dùng thuốc, nói như vậy hiệu quả không tốt.

Hứa Mạt nghe thấy lời Thẩm Thận, trong lòng không hiểu sao chột dạ, nhưng cô có cân nhắc của chính mình, lại cảm thấy bây giờ không cần nghe lời Thẩm Thận, trực tiếp phản bác lại, "Không ăn cũng không có vấn đề."

Thẩm Thận thuận thế ngồi bên người cô, "Em cũng bao lâu không đau rồi, lần này tái phát cũng nói không sao?"

Lời Thẩm Thận đích thật không sai, lúc đầu bởi vì thân thể cô thiên về thể hàn, lúc kinh nguyệt đến luôn đau đến gần như ngất xỉu, đôi bàn chân luôn lạnh lẽo, trong mùa hạ nóng bức cũng sẽ như vậy. Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. co

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!