Chương 6: (Vô Đề)

7

Tôi nằm mê man trên giường hai ngày.

Cơ thể lúc thì phát lạnh, lúc thì phát sốt.

Xin chào. Tớ là Đồng Đồng. Đừng ăn cắp bản edit này đi đâu nhé!!!!

Có vài lần, tôi cảm thấy linh hồn lìa khỏi xác, bay lên không trung, lơ lửng ở một góc phòng, lặng lẽ nhìn người phụ nữ xanh xao như ma nằm trên giường.

Ngày thứ ba, An Hựu Khiêm trở về.

Anh ta đứng bên giường, lạnh lùng gọi tên tôi.

Tôi mở mắt ra.

Lặng lẽ nhìn anh ta.

Anh ta nhìn tôi một lúc, thở dài.

"Thịnh Hạ, tiền em cũng đã nhận rồi, còn làm những chuyện hành hạ bản thân này nữa có ý nghĩa gì?"

Tôi chớp mắt, chậm rãi đứng dậy, đi ra ngoài.

Anh ta cau mày đi theo.

"10 vạn kia nhà em đã nhận rồi, chuyện ly hôn này em có nghĩa vụ phải phối hợp cho tốt, giảm thiểu ảnh hưởng đến mức thấp nhất."

Tôi đi vào bếp, mở tủ lạnh, lấy bánh mì và sữa ra.

Ngồi vào bàn ăn, bắt đầu chậm rãi ăn.

An Hựu Khiêm ngồi đối diện tôi, nhìn tôi chằm chằm, trầm giọng nói.

"Anh làm chuyên mục tình cảm phụ nữ, ly hôn trong thời gian ngắn như vậy, ấn tượng với thính giả sẽ không tốt. Tháng sau anh đã mời Vương Y Sinh làm chuyên mục giải đáp thắc mắc phụ khoa, em cũng đi, nhân cơ hội này giải thích một chút, lời lẽ cụ thể anh sẽ chuẩn bị cho em."

Tôi ăn xong miếng bánh thứ ba, cầm hộp sữa lên uống.

An Hựu Khiêm mím môi, giọng nói có chút khó chịu.

"Nhà còn chưa sang tên, chuyện này em phối hợp cho tốt, chúng ta lập tức đi làm thủ tục."

"Vậy, em đồng ý không?"

Anh ta nhìn tôi chằm chằm.

Tôi đặt hộp sữa xuống, rút khăn giấy, chậm rãi lau miệng.

Sau đó ngẩng đầu lên, mỉm cười nhìn anh ta, nói ra câu đầu tiên trong mấy ngày nay.

Em đồng ý.

An Hựu Khiêm hơi sững người, dường như không ngờ tôi lại dễ nói chuyện như vậy.

Tôi không để ý đến anh ta, đứng dậy ngồi xuống ghế sofa.

Lấy giấy bút trên bàn trà, xé hai tờ giấy nhớ, viết vài chữ lên đó. Lòng bàn tay từ từ nắm thành hai cục giấy, tung lên, chọn một cục mở ra.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!