Chương 1: (Vô Đề)

5 tháng sau sinh, chồng tôi đột nhiên đòi ly hôn, thái độ kiên quyết, sẵn sàng tay trắng rời đi.

Đang lúc suy sụp tột độ, tôi bắt gặp anh ta và một người đàn ông bước ra từ khách sạn với vẻ mặt mờ ám.

Tôi nhận ra người đó.

Là phù rể duy nhất trong đám cưới của tôi năm ngoái.

1

Sự xuất hiện của An Hựu Khiêm, đối với tôi mà nói, giống như một tia sáng đột nhiên chiếu vào cuộc sống tẻ nhạt, nghèo nàn của một người 26 tuổi.....

Lần đầu tiên nhìn thấy cụm từ dân cày tỉnh lẻ, tôi nghĩ:

Đây chẳng phải là tôi sao?

Nói chính xác hơn, tôi còn thảm hơn một chút:

Xuất thân từ huyện nhỏ, gia cảnh trung bình khá; ngoại hình bình thường, tính cách nhu nhược, nhạt nhẽo; cha nóng tính, mẹ trọng nam khinh nữ, trong mắt bà vĩnh viễn chỉ có em trai.

Bên ngoài, tôi là người tầm thường nhất, lẫn khuất trong đám đông; ở nhà, tôi xếp thứ năm, bởi vì bố còn nuôi một con ch. ó chăn cừu Đức nữa.

Điểm duy nhất tôi có thể tự hào, là việc học khá tốt.

Nhờ thành tích đứng thứ ba toàn huyện trong kỳ thi đại học, tôi đã đỗ một trường 211 trong tỉnh. Sau khi tốt nghiệp, tôi an phận làm giáo viên toán tại một trường trung học cơ sở tư thục bình thường ở ngoại ô thành phố.

Đủ rồi.

Kết quả như vậy đã rất tốt rồi.

Tôi vốn dĩ đã bình thường.

Vốn dĩ đã không được yêu thương.

Vốn dĩ chỉ là một mẫu số khi thì bị quy đồng, khi thì bị rút gọn mà thôi.

Cho nên, khi An Hựu Khiêm xuất hiện trong cuộc đời tôi với khí thế mạnh mẽ như cơn gió cuốn theo mưa.

Tôi hoàn toàn không có sức chống cự.

Anh ta là người dẫn chương trình phát thanh, được mời đến trường tôi tổ chức một buổi diễn thuyết, tôi phụ trách tiếp đón.

An Hựu Khiêm đẹp trai, cao lớn, vạm vỡ, toát lên vẻ nam tính rạng rỡ, khiến các nữ giáo viên trong trường đều đỏ mặt lén nhìn.

Tôi tự biết điều kiện của mình, ngược lại rất bình tĩnh, nói năng khách sáo, hòa nhã trong suốt quá trình. Không ngờ một tuần sau, anh ta đột nhiên gọi điện mời tôi đi ăn tối.

Từ đó bắt đầu theo đuổi tôi một cách mãnh liệt.

Toàn thể giáo viên và học sinh đều rất sốc.

Tôi càng cảm thấy khó tin.

Nhưng sự theo đuổi của An Hựu Khiêm lại rất thẳng thắn, rõ ràng.

Bó hoa đầu tiên trong đời tôi, là do anh ta tặng.

Khi những bông hoa tươi thắm tỏa hương thơm ngát trong vòng tay, tôi bất giác ướt khóe mắt, chỉ vì chưa từng có ai đối xử với tôi như vậy.

Anh ta lái xe đưa tôi đi ngắm bình minh trên đỉnh núi, giống như nam nữ chính trong những bộ phim tình cảm lãng mạn.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!