Chương 84: Thanh mai trúc mã tuế nguyệt trường

Ngoại truyện: Tạ Bích trọng sinh – 3

Giang mẫu cầm một chiếc vòng vàng hình bầu dục lên, ướm thử lên cổ tay Giang Vãn Nguyệt.

Giang Vãn Nguyệt nhìn mức giá đến líu lưỡi kia, đã vội lắc đầu nói: "Mẫu thân, con vẫn còn nhỏ, đeo không hợp đâu, hay là mua một cây trâm vàng thôi ạ, con cũng thích trâm cài tóc."

Người bán hàng đang định nói gì đó thì bỗng có người đến gần, ghé tai hắn thì thầm mấy câu. Sắc mặt người bán hàng lập tức trở nên nghiêm túc, vội cáo lỗi rồi rời đi.

Hắn nín thở, kính cẩn bước vào căn phòng trong cùng, qua một tấm bình phong, nghe thấy giọng nói trầm thấp của vị khách quý vang lên: "Cô nương đó muốn gì, ngươi cứ báo giá thấp một chút, phần chênh lệch ta sẽ bù cho."

Người bán hàng ngẩn ra, rồi lập tức mỉm cười: "Tiểu nhân hiểu rồi ạ."

Trong lòng hắn lại nhanh chóng suy tính, căn phòng này vốn dành riêng cho người nhà của Tạ Thủ phụ, nhưng người vừa nói chuyện lại là một lang quân trẻ tuổi…

Lẽ nào, đây chính là Tạ gia tiểu lang quân trong truyền thuyết?

Có lẽ là tiểu lang quân đã để mắt tới vị cô nương vừa rồi, nhất thời hứng khởi nên muốn mua đồ cho nàng?

Người bán hàng bất giác trầm tư.

Tạ gia tiểu lang quân chỉ nói báo giá thấp, chứ không nói thấp bao nhiêu… Hắn đắn đo một lát, rồi nhẩm lại giá cả trong đầu…

Giang Vãn Nguyệt và Giang mẫu nghe hắn báo giá xong, cả hai đều thở phào nhẹ nhõm: "Cũng gần bằng giá mấy món bày ở ngoài, không đắt lắm."

Người bán hàng chỉ mỉm cười không nói.

Hắn nghĩ thầm, dù sao Tạ lang quân cũng chỉ là nhất thời hứng khởi, không thể giảm quá nhiều được. Hắn áng chừng, tổng cộng đã báo giảm đi tám mươi lạng.

Giang Vãn Nguyệt và mẫu thân hoàn toàn không hay biết gì, hai người nhìn nhau cười, Giang mẫu nói: "Vậy mua một chiếc vòng vàng và hai cây trâm vàng đi."

Thật ra Giang Vãn Nguyệt đã ướm thử không ít món, món nào cũng rất thích, nhưng dù sao đây cũng chỉ là trang sức cho một tiểu cô nương mười mấy tuổi, những món này lại có giá trị không nhỏ, không nên mua quá nhiều.

Tạ Bích đã trông thấy tất cả, đợi Giang Vãn Nguyệt vừa đi khỏi, hắn liền dặn dò người bán hàng: "Gói tất cả những món vị cô nương vừa rồi đã thử lại, ngày mai đưa đến phủ."

Sở dĩ hắn bảo người bán hàng báo giá thấp chứ không tự ý mua tặng là vì lo nhà họ Giang sẽ không nhận món quà giá trị lớn như vậy.

Ai ngờ tên bán hàng này lại chỉ giảm có mấy mươi lạng, chẳng thấm vào đâu, hắn cũng không muốn giấu giếm nữa, bèn trực tiếp sai người mang đến tận phủ.

Bất ngờ nhận quà, tự nhiên sẽ không quen, nhưng mình tặng nhiều rồi, tự khắc sẽ có ngày quen thôi.

Hôm sau, người bán hàng kia quả nhiên đã xuất hiện ở cửa Giang phủ, hắn đi vào từ cửa sau, tìm đến Giang Vãn Nguyệt rồi nói: "Đây đều là những món trang sức cô nương đã thử hôm qua, hôm nay tiểu nhân mang hết đến cho cô nương ạ."

Giang Vãn Nguyệt ngẩn người: "Nhưng những món này ta đâu có mua…"

Người bán hàng cười nói: "Đã có người mua giúp cô nương rồi ạ."

Giang Vãn Nguyệt lập tức kinh ngạc, nàng gần như không dám nhìn những món đồ vàng óng ánh kia, lắc đầu nói: "Người này tại sao lại tặng ta món quà giá trị như vậy, ta tuyệt đối không thể nhận…"

"Cô nương, tiểu nhân chỉ là người mang đồ đến thôi, xin cô nương đừng làm khó tiểu nhân. Nếu cô nương không muốn nhận, thì nên nói rõ với người tặng quà ạ."

Nói xong, hắn cũng không nhiều lời nữa, đặt hộp trang sức xuống rồi đi thẳng.

A hoàn bên cạnh Giang Vãn Nguyệt vô cùng lo lắng: "Cô nương, hay là đừng nhận ạ, ai lại tặng chúng ta món quà nặng như thế này chứ, không biết có phải là tai họa gì không?"

Những món trang sức không rõ lai lịch, lại lấp lánh ánh vàng này khiến nàng bất giác hoảng hốt.

Thậm chí nàng còn nghĩ không biết có phải triều thần nào muốn hãm hại Giang đại nhân, nên mới nhờ người mang tới không. Nhiều vàng như vậy, nếu là tội danh nhận hối lộ thì lớn đến mức nào chứ…

Giang Vãn Nguyệt nghiêm túc phân tích: "Cứ cất đi đã, tối nói với phụ thân một tiếng. Vô công bất thụ lộc, người này chắc chắn có việc muốn nhờ phụ thân, nhưng lại cố tình ra tay từ chỗ ta. Món quà giá trị như vậy, nhà chúng ta cũng không nhận nổi."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!