Sáng hôm sau tỉnh dậy, Giang Vãn Nguyệt liền cảm thấy đầu óc mê man. Thu Ly sờ trán nàng, tức thì kinh ngạc: "Phu nhân, người lại phát sốt rồi."
Giang Vãn Nguyệt gật đầu, cố gắng gượng dậy: "Không sao đâu, hôm qua lang trung đã đến rồi, có để lại mấy thang thuốc, ngươi đi sắc là được."
Thu Ly không nỡ lòng: "Phu nhân, hay là chúng ta nhân cơ hội này, tìm một lang trung thái y giỏi hơn để xem đi, thân thể người vẫn luôn suy nhược…"
Kể từ khi phu nhân âm thầm rời kinh đến Cửu Huyền Loan một chuyến, thân thể người vẫn luôn suy nhược, ho đến tận bây giờ vẫn chưa khỏi, cả người cũng ngày một gầy đi.
Trước đây phu nhân giấu người trong phủ, lang trung đều là lén lút tìm ở bên ngoài.
Nay nhân dịp bị nhiễm lạnh này, chi bằng xem một thể luôn.
"Không sao." Hàng mi của Giang Vãn Nguyệt rũ xuống gò má tái nhợt, nàng khẽ ho vài tiếng, an ủi Thu Ly: "Cứ sắc thuốc trước đi, sắp đến Tết rồi, đừng gây thêm chuyện nữa."
Đông Đô nhiều quy củ, đặc biệt là đến dịp lễ Tết lại càng có nhiều điều phải kiêng kỵ.
Giang Vãn Nguyệt cũng dần nhận ra, Tạ phủ trước kia tuy là dòng dõi trâm anh thế phiệt, nhưng kể từ khi Tạ phụ qua đời, Tạ phủ dần chỉ còn lại cái vỏ rỗng.
Nhưng càng vào những lúc thế này, trong phủ lại càng coi trọng những điều kiêng kỵ.
Đây là cái Tết đầu tiên của Giang Vãn Nguyệt ở Tạ phủ, nàng không muốn vào ngày vui này lại ốm đau bệnh tật khiến bà mẫu không vui.
Hơn nữa thân thể nàng trước nay vẫn khỏe mạnh, tuy có bị nhiễm lạnh, nhưng chắc cũng không đến nỗi nào.
Ánh mắt Giang Vãn Nguyệt lướt qua chiếc nghiên đá Đoan kia, khóe môi khẽ cong lên.
Nàng bây giờ đã là tức phụ thực sự của nhà họ Tạ.
Tạ Bích đã tặng nàng một chiếc nghiên đá Đoan, nàng cũng muốn tặng lại hắn một chút tâm ý.
Phỉ báo dã, vĩnh dĩ vi hảo dã. (Chẳng phải để báo đáp, mà là để tình ta mãi vẹn toàn.)
Mấy ngày nay gió bắc gào thét, Đông Đô lại hạ nhiệt độ, bên ngoài đâu đâu cũng là cái lạnh. Giang Vãn Nguyệt đứng trước cửa sổ, trong đầu cứ lặp đi lặp lại bóng dáng Tạ Bích lúc lên triều.
Từ việc mặc quan bào cho đến xe kiệu đi theo, Tạ phủ đều có người chuyên lo liệu.
Nhưng vẫn có những chi tiết mà họ chưa từng nghĩ đến.
Tạ Bích trước nay đều tự tay cầm hốt bản*. Mùa đông trời lạnh, ở trong xe kiệu còn đỡ, từ cổng cung xuống xe đi đến Thái Cực Cung nơi thượng triều còn một đoạn đường rất dài. Nếu đeo bao tay thì lại không đủ trang trọng tao nhã, nhưng hốt bản đó làm bằng bạch ngọc, mùa đông chắc chắn sẽ lạnh buốt.
Hốt bản*: là một tấm thẻ dài và hẹp, thường được làm từ ngà voi, ngọc, tre hoặc gỗ, mà các vị quan cầm trên tay khi vào chầu vua.
Trong đầu Giang Vãn Nguyệt chợt lóe lên hình ảnh những đầu ngón tay của Tạ Bích có thể so với bạch ngọc, khóe môi không nhịn được mà khẽ cong lên.
Nàng chợt nghĩ ra nên tặng hắn thứ gì.
Giang Vãn Nguyệt mất hai ngày, chọn một tấm vải lụa màu xanh mực, theo kích thước của hốt bản mà đặc biệt may một chiếc túi gấm để đựng. Giang Vãn Nguyệt cẩn thận ngắm nghía một lát, lại ở bên ngoài tỉ mỉ thêu một con hạc, điểm xuyết thêm họa tiết chữ Phúc dày đặc, ở đầu trên cùng đính thêm tua rua màu trắng ngà có thể rút ra kéo vào, mỗi lần lấy ra đều vô cùng tiện lợi. Cả chiếc túi gấm thanh nhã trang trọng, vừa bảo vệ được hốt bản khi lên triều, lại tránh cho tay bị lạnh.
Hôm sau khi dùng bữa trưa với lão phu nhân, Giang Vãn Nguyệt giấu chiếc túi gấm trong lòng, thấp thỏm chờ Tạ Bích xuất hiện.
Đợi đến gần lúc dùng bữa, vẫn không thấy bóng dáng quen thuộc vén rèm bước vào.
Giang Vãn Nguyệt lơ đãng cầm đũa lên, lúc này rèm cửa khẽ động, bóng dáng cao ráo thẳng tắp của Tạ Bích xuất hiện. Hơi thở của Giang Vãn Nguyệt chợt ngừng lại một nhịp, nàng vội dời mắt đi, vô thức không nhìn hắn.
Giang Vãn Nguyệt cúi đầu gắp thức ăn, cảm nhận được Tạ Bích ngồi xuống bên cạnh mình, lại nghe bà mẫu đột ngột hỏi: "Mấy ngày nay con vẫn ở Cầm Trúc à?"
Một câu nói bâng quơ lại khiến Giang Vãn Nguyệt tức thì nhớ đến đêm thân mật hôm đó, gò má "vụt" một cái đỏ bừng.
Giọng nói thanh lãnh trầm thấp của Tạ Bích vang lên bên cạnh: "Vâng thưa mẫu thân, vì thường xuyên xử lý công vụ, nên tiện thể nghỉ lại ở Cầm Trúc luôn."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!