Chương 5: (Vô Đề)

Trước khi cược trận chung kết World Cup với thầy Vương, tôi đã lén mang chiếc vòng đó đi cầm.

Cầm được sáu nghìn tệ.

Tôi đưa tiền cho thầy Vương, nói:

"Em cược Tây Ban Nha thắng Hà Lan 1-0. Thầy giúp em đặt kèo nhé."

Đây không chỉ là số tiền đánh cược, mà còn là đòn bẩy khiến thầy Vương coi trọng cuộc cá cược với đứa học trò mới lớn như tôi, cũng là chìa khóa để thầy dẫn tôi gặp thầy Chu.

Tây Ban Nha thắng.

Tôi chuộc lại vòng vàng, còn lời hơn năm nghìn tệ.

Tôi đã dự cảm rằng, dù có thành công, việc lấy tiền học từ tay bố mẹ sẽ chẳng dễ dàng, nên đã sớm tính toán đường lui cho chính mình.

Tôi không tham lam.

Tôi chỉ mong có đủ học phí để được học hành, tôi tin, thần linh sẽ không trách tôi.

Nửa đêm, bố tôi về nhà, mặt mày bực dọc:

"Má nó chứ, hôm nay tôi toàn đổ quân bài xấu, thua hơn bốn trăm!"

Mẹ tôi mới nói nhỏ rằng tôi tự lo được tiền, kiên quyết đòi đi Nhất Trung.

Bố tôi gắt gỏng:

"Nó muốn đi thì cứ để nó đi! Nhưng tôi nói trước, đã biết rõ sau này không đậu đại học, thì tôi sẽ không bỏ ra một xu nào đâu!"

9.

Trời còn chưa sáng, tôi đã âm thầm thu dọn mấy bộ quần áo và rời khỏi nhà.

Muốn đạt thành tích trong đường đua Olympic toán học, không chỉ cần thiên phú, nỗ lực cũng là điều sống còn.

Hạt Dẻ Rang Đường

Ở khối 11 có một đàn anh từng đứng đầu trong kỳ tuyển chọn của thành phố, sắp tới tháng 9 sẽ tham gia vòng sơ loại cấp tỉnh của Olympic Toán.

Hôm tôi làm bài kiểm tra xong, thầy Chu đã nói:

"Em đang thiếu rất nhiều kiến thức. Nếu thật sự muốn theo con đường thi học sinh giỏi, phải bắt đầu cố gắng ngay từ bây giờ."

Thầy Chu đã sắp xếp xong chỗ ở cho tôi.

Ngoài tôi ra, trong khóa học sinh cùng năm còn có mười nam sinh cũng đi theo hướng thi đấu Toán.

Họ đều từng đạt điểm tuyệt đối môn Toán trong kỳ thi vào cấp ba.

Trong đó, Lưu Đại Phúc từng giành huy chương vàng Olympic Toán cấp tỉnh thời cấp hai, còn Tống Triết cũng có huy chương bạc.

Tiết học đầu tiên của tổ bồi dưỡng, thầy Chu nói:

"Năm nay có sáu bạn tham gia kỳ tuyển chọn cấp thành phố. Trong đó ba người từng đoạt giải ở cấp cơ sở. Nhưng cuối cùng, chỉ có Trương Chiêu là người được chọn! Đây là một cây cầu độc mộc, chỉ những người đủ tài năng và đủ chăm chỉ mới có thể vượt qua."

Ánh mắt thầy dừng lại ở tôi:

Hiểu chưa?

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!