Chương 22: Đây là tình yêu sao?

Editor: Dì Annie

Đúng 7 giờ, Diệp Mân đến phòng thí nghiệm, chỉ có mình Tần Mặc, Lâm Khải Phong vốn nên ở đây lại không thấy bóng dáng đâu.

"Lâm Khải Phong chưa tới nữa hả?"

Cô đến, thuận miệng hỏi.

Tần Mặc xoay ghế, nghiêng đầu, hờ hững nhìn cô, nói:

"Cậu ta chơi bóng xong mệt rồi, đang tịnh dưỡng ở ký túc xá, hôm nay không tới."

Anh vừa tắm rửa thay đồ xong, có lẽ vì không gian phòng thí nghiệm nhỏ, Diệp Mân mơ hồ ngửi được mùi hương đặc biệt của phái nam, khỏe khắn mà nhẹ nhàng khoan khoái, phảng phất mùi cỏ xanh mùa xuân.

Cô gật đầu, dời ánh mắt.

Cho nên đêm nay chỉ có hai người họ thôi hả?

Thế giới hai người?

Phòng thí nghiệm này là chiến trường của cô, cô không nên suy nghĩ lung tung trên chiến trường.

Nhưng hôm nay còn chưa bắt đầu làm việc, trong lòng đã có chút không yên.

Tần Mặc nhìn cô, trượt ghế về phía cô, này một tiếng, nhướng mày, đắc ý hỏi:

"Thấy lão thịt khô tôi hôm nay chơi bóng thế nào?"

Diệp Mân: Cũng được.

Tần Mặc gật đầu:

"Tôi không ngờ cậu còn am hiểu về bóng rổ cơ đấy." Không đợi cô trả lời, lại hỏi:

"Mấy lần trước chúng tôi thi đấu sao không thấy cậu đến xem?"

Diệp Mân hơi ngẩn người, không biết nên khóc hay cười.

Sao cô không đến xem cơ chứ?

Thực tế trận nào anh tham gia cô cũng đến xem.

Có khi cô đứng ở sân nghỉ ngơi của họ, lúc gần nhất chỉ cách anh khoảng hai ba mét.

Không phải cô chưa từng đến xem trận nào, mà là anh chưa từng chú ý tới cô.

"Ừ, tôi không đến xem." Diệp Mân hờ hững đáp, trong lòng như bị khoét một cái, gió lạnh ào ào thổi vào.

Tần Mặc không chú ý đến giọng nói lãnh đạm của cô, cười hỏi:

"Bình thường cậu hay xem NBA hả? Cậu thích đội nào? Trong nước hay quốc tế?"

Cũng không xem.

Vậy cậu xem cái gì?

Không xem gì hết.

Tần Mặc hơi chau mày, khó hiểu nói:

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!