Chương 33: Chụp ảnh ư? Dễ ợt!\n

Hoa Đô Thú Y

Tác giả: Ngũ Chí

Dịch: tuanff10

Biên: tuanff10

Nhóm dịch: Nòng Nọc

Nguồn: 4vn. eu

Ở phía sau, Chu Hiểu Xuyên không có tâm tư cân nhắc xem nhưng lời Lý Vũ Hàm vừa nói có đúng không, đương nhiên cũng không dám nói thật lý do ra, chỉ đành lấp liếm:

- Xin lỗi em, tại anh khát nước quá, uống vội hụm nước lớn nên mới bị sặc, kết quả là…

Hoàng Hiểu Uyển tính cách hiền lành nên không hề phản bác, lại còn nói tốt hộ Hiểu Xuyên nữa:

- Không có việc gì đâu chị, tại em đến gần anh ấy quá quá. Chị Vũ Hàm, dù sao cũng không phải là do anh Xuyên cố ý mà.

- Được rồi, em đừng dùng khan tay lau, đi gội đầu luôn đi.

Lý Vũ Hàm vừa nói, vừa lôi Hoàng Hiểu Uyển đi rửa mặt. Lúc đi qua Chu Hiểu Xuyên còn lườm một cái, lầm bầm nói:

- Lần sau em uống nước tốt nhất nên cách xa mọi người ra để tránh xảy ra việc tương tự!

Đối với chuyện này, Chu Hiểu Xuyên chỉ đánh cười khổ mà thôi, trong long cũng thầm ai oán: "Oan quá! Mình thật sự oan hơn cả Thị Kính mà…"

Sa Tử nhảy từ trên bàn xuống bên cạnh Chu Hiểu Xuyên, nói:

- Thế nào, nhân loại? Ngươi muốn biết màu quần lót mà chủ nhân ta thích không?

Chu Hiểu Xuyên tức giận trừng mắt nhìn nó:

- Mày không biết xấu hổ à? Vừa rồi đều do mày hại tao đó, may mà Hoàng Hiểu Uyển không có trách ta.

Sa tử than thở nói:

- Sao ta phải xoắn nhỉ? Chỉ tại tâm lý ngươi kém qua thôi!

Chu Hiểu Xuyên không thèm dây dưa với Sa Tử nữa, đánh mắt nhìn Lý Vũ Hàm đang giúp Hoàng Hiểu Uyển gội đầu, vội nói nhỏ:

- Này Sa Tử! Mày có thể chụp được ảnh không?

- Được, ta có thể!

Sa Tử gật đầu nói:

- Ta có thể chụp lúc chủ nhân ngủ, lúc chủ nhân tắm, …. Chỉ cần ngày mai ngươi cho ta một mẻ tôm cá thì tối nay ta sẽ chụp ảnh cho ngươi! (DG: ước gì mình cũng có con mèo như thế này)

Vì để có được một mẻ tôm cá, Sa Tử đã bắt đầu tiến sâu vào con đường gián điệp. Bất quá nó lại nghĩ, chỉ cần có nó hỗ trợ thì kiểu gì Chu Hiểu Xuyên Cũng sẽ trở thành bạn trai của Lý Vũ Hàm. Thế cho nên nó làm việc càng không cảm thấy mình đang phản chủ chút nào, thậm chí nó còn cảm thấy nó làm việc đó sẽ mang tới một hạnh phúc tốt đẹp cho chủ nhân mình.

"Chuẩn, chính xác, đúng là như thế. Ta mà một con mèo vĩ đại, vì hạnh phúc của chủ nhân sẽ dồn hết sức mình!" Sa Tử quơ quơ chân trước, trong long nói với mình như vậy. Chu Hiểu Xuyên nhìn vẻ mặt đầy ma giáo của Sa Tử, nghi ngờ hỏi:

- Vậy mày tính chụp ảnh như thế nào?

Sa Tử vênh mặt lên nói:

- Làm thế nào để chụp ảnh ấy à? Dễ ợt! Không phải chỉ mở cameras ra, rồi nhất nút chụp sao? Có gì khó nào? Nói thật cho ngươi biết, ta đã sớm học chụp ảnh rồi, chỉ là ta có hơi lười một chút thoai. Hê hê, ngươi muốn giao dịch không?

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!