Hoa Đô Thú Y
Tác giả: Ngũ Chí
Dịch: Hùng Đại Gia
Biên: tuanff10
Nhóm dịch: Nòng Nọc
Nguồn: 4vn. eu
- Chờ cháu tí.
Chu Hiểu Xuyên lên tiếng, đẩy cửa ra, đi theo Trương đại gia đến phòng bên cạnh.
- Tiểu Chu, cháu thật có lộc ăn, hôm nay con ta mang theo một lon Bích Loa Xuân thượng hạng cho ta.
Trương đại gia cười nói, lấy một ấm trà như một tác phẩm nghệ thuật từ trên tủ phòng khách ra, rót ra hai chén trà, đem một chén đặt trước mặt Chu Hiểu Xuyên:
- Nào, thưởng thức xem nó thế nào.
Chu Hiểu Xuyên tuy rằng cũng uống trà, nhưng uống toàn là loại mấy đồng một lạng, làm sao hiểu được phương pháp thưởng thức trà chứ? Bất quá, loại Bích Loa Xuân thượng hạng này có hương thơm tỏa ra bốn phía. Mùi hương như mộng ảo kia tràn vào tim phổi, thấm vào ruột gan, làm cho Chu Hiểu Xuyên nhất thời cảm giác được thể xác và tinh thần khoan khoái một trận, nhịn không được mở miệng khen một tiếng:
- Thơm quá.
Chu Hiểu Xuyên đích thực đang khát, ngày chủ nhật hôm nay vội muốn chết, cả buổi chiều chưa uống qua một ngụm nước nào. Thời tiết oi bức, làm người ta đổ mồ hôi như tắm thế này mà cứ không uống nước sẽ làm con người ta cảm thấy khát nước rất khó chịu. Huống chi, trước mặt hắn đang là chén trà tốt tỏa hương thơm ra bốn phía. Vì vậy, hắn nâng chén trà lên thổi hai hơi, rồi không để ý đến nó vẫn còn nóng, cứ như vậy ngửa đầu uống một hơi cạn sạch, "Àh" một tiếng sảng khoái. (DG:
Mợ, đúng là trâu ăn mẫu đơn, phí hết của giời)
Trương đại gia vốn đang sửng sốt, lập tức cười mắng:
- Tiểu tử ngươi làm như uống bia vậy? Một ngụm uống hết? Có ai thưởng thức trà như vậy không? Ài, đúng là trâu ăn mẫu đơn, lãng phí quá! (DG: lão tác giả cũng phải đồng ý với mình, khửa khửa)(Biên: Tác giả cố ý mà)
Mặc dù nói như vậy nhưng trên mặt lão lại có chút vẻ trách cứ nào, ngược lại còn có vài phần thưởng thức.
Chu Hiểu Xuyên buông chén trà, thấy vẫn chưa đã nghiền, cũng không khách sáo với Trương đại gia, đứng dậy nhấc bình trà, rót thêm cho mình một chén, lúc này mới cười hì hì hồi đáp:
- Chịu thôi, con người của cháu nhất quán là uống nước thì không nói đến văn nhã. Hơn nữa, trà không phải là để cho người uống sao? Bất kể là uống từng ngụm nhỏ hay uống như trâu, đều chỉ làm cho người ta uống thích thú, uống thỏa mái.
Trương đại gia nhất thời vui vẻ:
- Tiểu tử ngươi thật là, còn ngụy biện như vậy. Sớm biết như thế, ta không nên cho cháu uống Bích Loa Xuân thượng hạng này, đi mua một chai C2 to để lạnh, mặc cho tiểu tử cháu uống cho sướng thì thôi.
- C2 lạnh thì quá tốt.
Chu Hiểu Xuyên liên tục gật đầu:
- Trong thời tiết nóng bức này ngồi đây uống C2 lạnh, có khi còn sướng hơn là uống Bích Loa Xuân hảo hạng? Trương đại gia, lần sau bác gọi cháu sang thì cứ pha trà lạnh là được.
Trương đại gia trợn trắng mắt, cười khổ nói:
- Được ta lấy Bích Loa Xuân thượng hạng chiêu đãi cháu, xem như cho người mù coi phim con heo, đàn gảy tai trâu đi.
Chu Hiểu Xuyên cười cười, nâng chén trà lên lại uống một ngụm. Bất quá, lúc này, hán cũng không có tiếp tục uống thả cửa, mà sửa thành nhấp từng ngụm nhỏ thưởng thức. Vừa thưởng thức hương vị Bích Loa Xuân thượng hạng, hắn vừa nói:
- Chúng ta trở lại chuyện chính đi, bác có chuyện gì cần cháu giúp? Bác cứ việc nói thẳng, chỉ cần cháu có thể giúp được, tuyệt đối sẽ không từ chối.
Bên trong mắt Trương đại gia hiện lên ánh mắt tán thưởng khó nén, cười dài nói:
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!