Hoa Đô Thú Y
Tác giả: Ngũ Chí
Dịch: BM. KimDung
Biên: tuanff10
Nhóm dịch: Nòng Nọc
Nguồn: 4vn. eu
- Đúng, là tôi gọi.
Chu Hiểu Xuyên nhìn lên chằm chằm cô cảnh sát có chút quen thuộc "Hình như chiều này có dẫn đội hình sự đến Phòng khám thú cưng phải không nhỉ?"
Sau đó, xe cấp cứu cũng đã tới, ba chân bốn cẳng đưa Trương đại gia lên cáng, đồng thời chụp cho một cái lồng dưỡng khí. Trong lúc các nhân viên y tế đang sơ cứu, nữ cảnh sát gọi Chu Hiểu Xuyên tới, nhíu mày hỏi:
- Anh tên Chu Hiểu Xuyên hả? Làm sao Anh phát hiện phòng này có hở khí gas? Làm sao anh vào được phòng?
Chu Hiểu Xuyên đương nhiên không thể nói thật, nói ra cũng chả ai tin mà có khi còn bị bắt vào trại tâm thần. Vì thế hắn bèn bịa chuyện:
- Tôi sống ngay nhà kế bên, ban đêm đói bụng đi xuống lầu mua chút thịt về nướng, không ngờ vừa ra khỏi cửa thì ngửi thấy mùi gas nồng nặc, mò một lúc mới phát hiện nhà Trương đại gia có chuyện, vì thế bèn gọi điện báo cảnh sát. Trước khi các người tới tôi bèn tìm cách mở cửa, chẳng ngờ trùng hợp thế nào hôm nay Trương đại gia lại để chìa khóa cắm ở ngoài không đem vào, nên tôi mới mở ra được. Sau đó tối chạy vào khóa bình gas, mở hết các cửa sổ ra, thì mấy người bắt đầu đi đến.
Nữ cảnh sát nhìn sang thì thấy chiếc chìa khóa thật, cũng không nghi ngờ lời Chu Hiểu Xuyên, dù sao người lớn tuổi rất dễ có lúc lơ đãng. Sau đó nàng hỏi Chu Hiểu Xuyên thêm mấy vấn đề. Mà mấy nhân viên cấp cứu kia cũng nâng Trương đại gia vào xe cấp cứu rồi, một người còn nói:
- Anh là người nhà bệnh nhân phải không? Mời đi theo chúng tôi tới bệnh viện.
Chu Hiểu Xuyên đáp lại:
- Ta không phải người nhà ông ấy, chỉ là hàng xóm thôi. Nhưng nếu người nhà ông ấy không tới kịp thì tôi tới thay thế cũng được.
Nhân viên kia gật đầu:
- Vậy cũng được, lên xe đi.
Trước khi lên xe, chợt nữ cảnh sát kia giơ tay hướng Chu Hiểu Xuyên mà chào. "Chu Hiểu Xuyên không khỏi sửng sốt, nàng có ý gì vậy?"
- Chu tiên sinh, chuyện lần này thật cám ơn anh, nếu anh không phát hiện kịp thời thì lão tiên sinh này đã lành ít dữ nhiều rồi…
Nàng nói lời này chính là giải thích nguyên do nàng chào hắn:
- Anh yên tâm, chúng tôi sẽ nhanh chóng nghĩ biện pháp thông tri cho người nhà của ông ấy đến.
Chu Hiểu Xuyên sờ mũi, ngượng ngùng nói:
- Thực ra có gì, tôi cùng Trương gia vốn là hàng xóm, hàng ngày vẫn chiếu cố lẫn nhau. Ồ tôi phải tới bệnh viện đã, phiền cô liên lạc giùm người nhà Trương đại gia, bảo họ tới bệnh viện luôn nhé.
Nữ cảnh sát gật đầu đáp:
- Anh yên tâm, chuyện người nhà để tôi lo, không cần anh bận tâm.
Chu Hiểu Xuyên hơi sửng sốt, cười khổ:
- Cảnh sát, cô có gì khó chịu với tôi à?
- A…
Nữ cảnh sát cũng sững sờ, sau đó nở nụ cười xin lỗi. Chu Hiểu Xuyên đột nhiên phát hiện thì ra nữ cảnh sát này đúng là có chút mạnh mẽ khác người, thế nên có nụ cười giống như "Hồi mâu nhất tiếu bách mị sinh" (1).
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!