Chương 31: (Vô Đề)

<!-- 1 -->

Nếu như có lựa chọn thứ hai.

Hạ Diên Điệp nhất định sẽ không muốn ở cùng đám thiểu năng, não tiến hoá không hoàn chỉnh này lâu thêm một giây.

Đáng tiếc là không có.

Thế là lồ ng ngực thiếu nữ hơi phập phồng, sau khi hít sâu một hơi, cô lặp lại lần thứ hai vô cùng rõ ràng: "Du Liệt đang ở đâu?" <!-- 1 -->

Cuối cùng Cao Đằng cũng hoàn hồn. <!-- 1 -->

Lúc này tâm trạng của cậu ta vô cùng phức tạp, một lời khó mà nói hết. Điều khiến Cao Đằng thấy ngỡ ngàng nhất là rốt cuộc hôm nay cậu ta cũng nhìn thấy rõ đôi mắt của cô.

Đôi mắt màu hổ phách nhạt, trong veo, sáng long lanh.

Rõ ràng là học sinh nghèo từ trên núi xuống, phí sinh hoạt một năm của cậu ta cũng đủ để nhà cô sống mười bảy mười tám năm. Nhưng lúc Hạ Diên Điệp nhìn bọn họ, dù có ngưỡng mộ cũng vô cùng thanh cao, không hề có vẻ đố kị.

Cảm xúc phức tạp nhấp nhô trong lồ ng ngực Cao Đằng, cuối cùng biến thành nụ cười khẩy: "Cô bé làm gì vậy, thay cái váy đẹp đã cảm thấy mình có thể với cao tới anh Liệt rồi à? Đừng có ảo tưởng hão huyền, gái đẹp cỡ nào mà anh Liệt chưa từng thấy? Cậu xếp thứ mấy trong đó chứ!"

"Cũng chưa chắc." Nam sinh bên cạnh đùa: "Chẳng phải anh Liệt kéo Thường Hàm Vũ đi rồi ư? Tớ thấy đêm nay cậu ta còn chẳng đẹp bằng Hạ Diên Điệp. Nói không chừng anh Liệt lại vui lòng đổi một người khác thì sao?"

Cao Đằng vừa định phản bác.

"Kéo đi đâu?" Thiếu nữ quay đầu nói với nam sinh kia, giọng nói và vẻ mặt cô gần như là hờ hững.

Nam sinh sững sờ, vô thức chỉ về phía lầu nhỏ ở đằng sau lưng: "Kia, ở trên tầng."

"Cảm ơn."

Hạ Diên Điệp khẽ nâng tà váy, rời đi không thèm quay đầu lại.

Lầu nhỏ này nằm ở phía tây của vườn hoa, Hạ Diên Điệp chưa từng đi tới đó. Trên đường có cặp đôi tới tham gia party tại gia đang ôm hôn ở rừng cây bên cạnh.

Hạ Diên Điệp nhíu mày, chậm rãi bước qua, chẳng hiểu sao trong lòng lại thấy nặng nề.

Cô bước lên bậc thang, rảo bước vào trong lầu các kia. <!-- 1 -->

Trên ghế sofa ở sảnh lầu các có hai người trẻ tuổi. Hạ Diên Điệp chưa từng gặp mấy người này, hẳn không phải học sinh, chắc là thành viên của hội con nhà giàu Khôn Thành.

Một thanh niên quét mắt nhìn cô, nghiêng đầu tỏ ra kinh ngạc, sau đó cắn điếu thuốc cười hỏi: "Tìm Du Liệt à?"

Anh ta mập mờ ôm lấy cô gái trong lòng, không kiêng nể gì dò xét Hạ Diên Điệp: "Cậu ta ở trên tầng… Đang bận lắm."

Chẳng biết do ánh mắt hay giọng điệu của đối phương.

Giống như một đốm lửa, phút chốc rơi vào đáy lòng Hạ Diên Điệp.

Thế là làm nổi lên một biển lửa kéo dài.

Nhưng trên mặt thiếu nữ vẫn là vẻ lạnh băng, cô đưa mắt nhìn xung quanh, xác định diện tích của lầu các này cũng không lớn, chắc chỉ có một cầu thang mà thôi.

Hạ Diên Điệp xách váy đi về phía cầu thang, không hề quay đầu lại.

Dưới ánh trăng, bắp chân trắng nõn tựa như màu tuyết, lại thắng cả sắc tuyết.

Nam thanh niên tiếc nuối dời mắt, ôm cô gái trong lòng, hỏi: "Em nói xem sao cô ta lại ngu ngốc như thế, ngay cả mục đích Du Liệt tổ chức party tối nay cũng không nhìn ra."

Cô gái trong lòng tựa sát vào anh ta: "Có mục đích gì vậy? Chẳng phải chỉ là bữa tiệc tại gia thôi ư?"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!