<!-- 1 -->
Chuyện xảy ra ở lớp 11/9 như lửa cháy lan đồng cỏ truyền trong trường học.
Đại khái là học sinh nghèo mới tới nói chuyện và hành động rất đáng sợ. Trái lại, dường như sự xuất hiện và tồn tại của Du Liệt trước sau khi chuyện xảy ra đều bị mọi người đồng loạt bỏ qua.
Thỉnh thoảng có người nhắc tới, nhưng sự chú ý lại nhanh chóng quay lại trên người hai nữ sinh trong cuộc. <!-- 1 -->
Tới tối, không khí trong lớp 11/1 càng kỳ lạ hơn. <!-- 1 -->
Trong tiết tự học buổi tối, thỉnh thoảng vẫn có học sinh nhìn về phía bàn đầu của lớp học.
Thiếu nữ đưa lưng về phía bọn họ vẫn như một tuần trước, điều khác biệt duy nhất là đổi chiếc áo phông vừa cũ vừa sờn thành áo sơ mi đồng phục gọn gàng, càng tôn lên vẻ mảnh mai cô độc của cô.
Phàm là người không ở hiện trường, ai cũng cảm thấy không thể tin nổi chuyện một thiếu nữ thế này mà dám đe doạ Đinh Hoài Tình đã hoành hành trong trường hơn một năm qua.
Chẳng biết sau đó chuyện kia phát triển tới đâu.
Sau tiết tự học cuối cùng của buổi tối, tiếng chuông tan học vang lên.
Phòng học yên tĩnh từ từ tỉnh lại.
Cao Đằng vốn cứ thì thầm với bạn cùng bàn Diêu Hoằng Nghị gần nửa tiết học, nghe thấy tiếng chuông, cậu ta không kịp chờ đã nhảy tới bên cạnh Du Liệt: "Anh Liệt, cá cược không?"
"?"
Tay trái Du Liệt đặt trên bàn, phiến đá chuyển động giữa các ngón tay lúc nhanh lúc chậm cả nửa tiết học lúc này mới ngừng lại, dựng đứng giữa ngón trỏ và ngón giữa.
Anh đè nén sự bồn chồn, chống chân lên tường: "Cược cái gì?"
"Tớ và Diêu Hoằng Nghị đang cược xem Đinh Hoài Tình có từ bỏ ý đồ không." Cao Đằng đắc ý: "Tớ cảm thấy với tính tình công chúa kia của cậu ta, chắc chắn sẽ không từ bỏ."
"…"
Du Liệt không nhận lời, vẻ buồn bực và lạnh lẽo bị đè nén ở đuôi mắt như sâu thêm mấy phần.
Anh nhướng mắt nhìn dãy bàn học phía trên của lớp học.
Thiếu nữ luôn quen ở lại về sau cùng ngồi nơi đó, thế mà giờ đã không thấy bóng dáng đâu nữa.
"Tớ thấy vừa tan học một cái là cậu ấy chạy luôn, chắc chắn bị doạ chạy."
Cao Đằng nhìn theo: "Cô bé này cũng thật là, lại dám thị uy với Đinh Hoài Tình như vậy. Nói thế nào nhà họ Đinh cũng có chút vốn liếng ở Khôn Thành, Đinh Gia Trí lại là tên khốn. Chọc phải hai người họ, sau này cậu ta sao có ngày sống yên?"
Du Liệt đứng dậy, vòng qua người Cao Đằng đi về phía đầu phòng học.
"Haiz, anh Liệt? Chẳng phải mà cậu về ký túc xá à? Sao không đi cửa sau này?" Cao Đằng hơi ngây ra.
"Có việc, cậu về trước đi."
Du Liệt đi thẳng về phía bàn đầu của phòng học.
Trước bục giảng, một nam sinh trong lớp đang bất mãn phàn nàn với lớp phó vệ sinh: "Dù tâm trạng của cậu ta không tốt thì cũng phải làm trực nhật chứ, còn chẳng nói câu nào đã chạy mất."
Lớp phó vệ sinh bất đắc dĩ nói: "Chắc là hôm nay có nhiều việc nên Hạ Diên Điệp quên thôi."
"Đợi thứ Hai tuần sau cho cậu ấy làm bổ sung."
Nam sinh phàn nàn còn chưa nói xong, cây chổi dài trong tay cậu ta đột nhiên rời tay. Nam sinh sửng sốt ngoái nhìn.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!