<!-- 1 -->
Sau khi Mạnh Đức Lương nói lời kia trong tiết học, quả thật sự bài xích và ý thù địch của các học sinh lớp 11/1 đối với Hạ Diên Điệp có biến mất.
Để ứng phó với ác ý luôn cần thời gian để hao mòn nó.
Bây giờ có thể giảm bớt sự phiền phức này, Hạ Diên Điệp rất cảm ơn Mạnh Đức Lương. Chỉ là sự nhẹ nhõm khó có được này không kéo dài được hết tiết tự học buổi tối đầu tiên của thứ Hai. <!-- 1 -->
Trước tiết tự học buổi tối, Hạ Diên Điệp và Kiều Xuân Thụ cùng nhau đi từ căng tin về phòng học. <!-- 1 -->
Hai người vừa ngồi vào chỗ, Hạ Diên Điệp còn chưa kịp quyết định sẽ làm bài tập của môn nào vào tiết tự học buổi tối đầu tiên, thì chợt nghe thấy có tiếng gọi ở ngoài cửa lớp.
"Bạn Hạ Diên Điệp có ở đây không?"
Một học sinh lạ của lớp khác ló đầu vào cửa phòng học: "Tớ thuộc bộ phận học tập. Giáo trình mới của cậu đã có rồi, thầy Miêu bảo tớ dẫn cậu đi lấy."
Hạ Diên Điệp hơi do dự, sau đó đứng dậy.
Kiều Xuân Thụ quay đầu: "Năm nay học mười mấy quyển sách đó, để tớ đi với cậu."
"Không cần đâu, một mình tớ cũng bưng được."
"Cậu chắc chưa?" Kiều Xuân Thụ nhìn chân tay bé tí trắng nõn của cô bạn cùng bàn.
"Ừ."
Hạ Diên Điệp từ chối sự hỗ trợ của Kiều Xuân Thụ, cũng không chần chờ nữa, đi cùng nữ sinh đợi ở ngoài cửa xuống tầng.
Cô mới tới trường trung học phổ thông Tân Đức, diện tích của trường rất rộng, nhiều khu nhà cao tầng. Trước mắt, Hạ Diên Điệp mới chỉ biết đường tới căng tin và quảng trường kéo cờ.
Hiển nhiên, con đường mà nữ sinh kia dẫn cô đi không phải một trong hai con đường kia.
Đi được gần năm phút vẫn chưa tới, ánh mắt Hạ Diên Điệp hơi gợn sóng.
"Bạn học, xin hỏi chưa tới nơi lấy sách giáo khoa à?"
Đối phương không quay đầu: "Đi mau, ngay ở sân vận động phía trước thôi. Cậu có nhìn thấy hành lang màu lam ở sau bụi cỏ kia không? Đi tới cuối vào trong cửa là được."
"Được, cảm ơn."
…..
Hai người một trước một sau đi xuống bậc thang ngoài sân vận động. Vừa khéo trên bậc thang cũng có hai người vừa đi lên.
Cao Đằng và Diêu Hoằng Nghị tới siêu thị trong trường mua nước tăng lực quay về.
"Ê, kia có phải con bé ăn mày trong lớp mình không?" Cao Đằng nghi ngờ quay đầu, tiến vào trong sân vận đồng: "Sao cậu ta lại đi cùng bạn của Đinh Hoài Tình?"
Diêu Hoằng Nghị ở ngoài nóng tới mồ hôi toát như tắm, chạy tới phía dưới điều hoà trong sân vận động hưởng hơi mát, chẳng thèm quay đầu lại nói: "Cậu còn quen cả bạn của Đinh Hoài Tình cơ à? Sao nào, chuyển mục tiêu rồi à?"
"Đợt nghỉ hè tụ tập đi chơi có gặp một lần. Ông đây đã gặp qua gái đẹp sẽ nhớ mãi không quên, trời sinh rồi, cũng đành chịu."
"Ừm, não cá vàng của cậu dùng hết trong phương diện này rồi mà."
"Cút!"
Lúc Cao Đằng mắng, hai người đã đi tới phía dưới khung bóng rổ mà Du Liệt đang đứng.
Ống tay áo của Du Liệt tuỳ ý xắn lên lộ ra cánh tay trắng đẹp, trong lòng bàn tay đang cầm quả bóng rổ, đứng ở vạch ba điểm để ném bóng vào rổ.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!