Hắn từ lúc bước vào thư phòng vẫn giữ nét mặt điềm tĩnh, chăm chú đọc sách và viết chữ.
Đêm khuya, cửa thư phòng bất chợt mở, Hồ Tử Thất khoác lên mình một tấm chăn dày, tay cầm hộp thuốc bước vào.
Minh Tiên Tuyết đặt quyển sách xuống, khẽ nói:
"Muộn thế này sao chưa nghỉ?"
Hồ Tử Thất than nhẹ:
"Vết thương đau nhói khiến ta không thể nào ngủ được."
Vừa nói, Hồ Tử Thất khẽ trút bỏ tấm chăn, để lộ bờ vai trần, nơi ấy vẫn còn vết băng buộc, là chỗ Minh Tiên Tuyết trước đây đã băng bó giúp y.
Minh Tiên Tuyết động tay khẽ, ánh mắt chẳng mảy may xao động:
"Đại phu chưa khám qua sao?"
Đã khám rồi. Hồ Tử Thất giơ giơ lọ thuốc trong tay,
"Cũng cho thuốc luôn rồi, chỉ là Bảo Thư đã nghỉ, ta ngại đánh thức giấc ngủ của hắn."
"Vậy là đến quấy nhiễu ta sao?"
Minh Tiên Tuyết cười khẽ.
Hồ Tử Thất đáp:
"Công tử nhân từ đức độ, xem chúng sinh như nhau, không phân biệt kẻ dưới, ta đành phạm vào phép tắc."
Minh Tiên Tuyết mỉm cười lắc đầu, đặt quyển sách xuống:
"Đã đến thì ngồi xuống đây." Rồi chậm rãi nói:
"Để ta xem vết thương của ngươi."
Hồ Tử Thất vâng lời ngồi xuống, gỡ băng trên vai, để lộ vết thương nhìn qua ghê rợn, nhưng thực chất chỉ là do thuật ảo biến ra.
Minh Tiên Tuyết tinh mắt nhận ra vết thương giả mạo, Hồ Tử Thất cũng biết rõ hắn đã nhận ra, nhưng cả hai người không ai nói ra, chỉ im lặng nhìn vết thương dưới ánh đèn mờ.
Vết thương trên vai Hồ Tử Thất có rìa sắc bén, đường nét trơn tru, không giống vết cắt do đao kiếm mà như vẽ một đường trên da thịt.
Dù sâu tận xương, lại không có chút m.á. u nào, không hề tạo cảm giác dữ tợn, mà da xung quanh vẫn trắng mịn như tuyết, làm nổi bật vết thương tựa như đóa hoa hồng nở giữa tuyết, đẹp đẽ nhưng lạ thường.
Như muốn ngầm bảo Minh Tiên Tuyết:
"Vết thương này là giả đấy, ngươi thấy đẹp không?"
"Ngươi đã báo đáp ơn cứu mạng của ta rồi." Minh Tiên Tuyết nói,
"Từ nay không còn nợ gì nữa, có thể đi được rồi."
Hồ Tử Thất cười khẽ, giọng nhẹ nhàng:
"Công tử đã liều mình cứu ta khỏi biển lửa, chỉ để nhận lại một cái báo đáp thế này thôi sao?"
"Như vậy với ngươi cũng là điều tốt."
Minh Tiên Tuyết dịu dàng nói,
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!