Chương 35: (Vô Đề)

Mới sáng sớm, Mạnh Nghiêu Viễn và mấy đồng nghiệp ở khoa kiểm nghiệm dấu vết đã đến ngoại ô thu thập chứng cứ.

Căn nhà mà Cao Lực Minh ẩn nấp cũng khá là sạch sẽ, chủ nhà là dân trong thôn, thường hay cho người trong thành phố đến trải nghiệm cuộc sống nhà nông thuê.

Hai năm trước, hai vợ chồng Cao Lực Minh và Chung Ngọc từng nghỉ mát ở đây một lần, lúc đó họ đang trong giai đoạn vợ chồng son, tình cảm rất khắng khít, hơn nữa cứ mỗi chập tối, Chung Ngọc đều sẽ khoác tay Cao Lực Minh đi dạo quanh thôn.

Lần này Cao Lực Minh tới, chủ nhà vẫn còn có ấn tượng với gã, cũng không hỏi thêm là sao lại đi một mình, cứ tưởng là tới nghỉ mát.

Chỉ là mấy ngày sau, chủ nhà cũng thấy Cao Lực Minh hơi là lạ, dường như trạng thái tinh thần lúc nào cũng căng thẳng, cũng không nói năng gì nhiều, không du sơn ngoạn thuỷ hay trải nghiệm thú vui nhà nông, cứ chết dí ở trong nhà.

Đôi lúc ra ngoài vận động, Cao Lực Minh cũng nhìn trước ngó sau như chim sợ cành cong, vừa có chút gì động đậy là giật thót.

Có thể thấy được, tuy đã đầu độc bố mẹ nuôi nhưng tố chất tâm lý của Cao Lực Minh thật sự yếu ớt.

Dân trong thôn sống gần đó và những khác thuê nhà khác cũng nói lần nào cũng chỉ thấy Cao Lực Minh có một mình, hơn nữa lúc nào cũng đợi ráng chiều sắp chập tôi rồi mới ra ngoài đi dạo một vòng, vừa đi vừa dáo dác nhìn khắp nơi, lâu lâu còn ngó điện thoại.

Cũng lúc đó, Tiết Bồng vẫn đang nghiên cứu vật chứng trong phòng thí nghiệm.

Phòng thí nghiệm lý hoá đã cho ra kết quả kiểm nghiệm sơ bộ, chứng thực được bên trong nước giặt, viên giặt đồ lót và bã thuốc bắc còn sót trong bồn ngâm chân thu được từ nhà Lý Lan Tú đều có thành phần Paraquat.

Tiết Bồng kiểm tra lại gói ngâm chân thêm một lượt, phát hiện mỗi gói ngâm chân đều có một vết cắt nhỏ, không nhìn kỹ sẽ không dễ dàng phát hiện, miệng cắt cũng không lớn, không nhét được cả đầu ngón út.

Tiết Bồng vạch gói ngâm chân ra, xem xét thành phần thuốc bắc bên trong, đa số thành phần cô đều biết, còn lại một phần nhỏ không chắc lắm nhưng cũng có thể tổng kết đại khái.

Chỉ có duy nhất một ít bột nhuyễn màu trắng là khó mà phân biệt được bằng mắt thường.

Tiết Bồng lấy một ít bột trắng, làm một cuộc kiểm chứng đơn giản, xác nhận được đây chính là hạt thể rắn của Paraquat.

Loại hạt thể rắn này không được thêm vào chất có mùi khó chịu và chất gây nôn, vì thế không giống với Paraquat dạng lỏng màu xanh hiện tại, hơn nữa sau khi tan trong nước còn không mùi không vị.

Bột trắng trong mỗi túi ngâm chân đều không có nhiều, sau khi cho vào nước sẽ được làm loãng, làm giảm thiểu nồng độ và độc tính.

Tiết Bồng cắm điện vào bồn ngâm chân của Lý Lan Tú, điều chỉnh nhiệt độ nước đang ở mức bốn mươi hai độ, thời gian ngâm chân mặc định là ba mươi phút, ngâm chân với nhiệt độ nước và thời gian như thế này chắc chắn sẽ ra mồ hôi, vậy thì những hạt Paraquat này sẽ đi vào trong cơ thể theo tuyến mồ hôi.

Nếu Lý Lan Tú dùng thứ này để ngâm chân thì sẽ không hề xuất hiện hiện tượng lở loét sưng đỏ như khi da trực tiếp tiếp xúc với dung dịch Paraquat, thậm chí trong một khoảng thời gian lại còn không xuất hiện triệu chứng rõ rệt.

Nhưng nếu sử dụng trong một thời gian dài thì sao? Độc tính đó sẽ từ từ, âm thầm xâm nhập vào lục phủ ngũ tạng.

Đến lúc da bắt đầu có phản ứng sưng tấy thì thông thường theo bản năng đều sẽ cho là dị ứng, sẽ mua một số thuốc bôi phục hồi da để sử dụng, trong hộp thuốc của Lý Lan Tú thì cũng có các loại thuốc bôi thông dụng như Bactroban, Erythromycin, Vaseline.

Những thứ thuốc bôi này sẽ làm dịu và phục hồi vấn đề của da, sẽ che giấu triệu chứng trúng độc những lại không cách nào ngăn được độc tính xâm nhập vào cơ thể qua da và tuyến mồ hôi.

Sau đó, Tiết Bồng bắt đầu nghiên cứu tới nước giặt, viên giặt và cách chia liều lượng trong thuốc lá thuỷ ngân.

Thật ra cách thức đơn giản nhất chính là làm theo phương pháp thông thường, tuy tốn công tốn thời gian, cách thức có hơi ngu ngốc nhưng cô đã nhanh chóng đeo mặt nạ chống độc lên, bắt đầu mô phỏng quá trình đầu độc của Cao Lực Minh.

Tiết Bồng rất chăm chú, nghiêm túc từ đầu tới cuối, chỉ chìm đắm trong thế giới của riêng mình, tới nỗi cửa phòng đang đóng hờ được mở ra, có người bước vào mà cũng không hề hay biết.

Quý Đông Duẫn âm thầm đi đến bên bàn, đứng ngay sau cạnh Tiết Bồng, không làm phiền, chỉ đút hai tay vào túi, yên lặng quan sát.

Tiết Bồng một tay cầm viên giặt, tay kia cầm kim tiêm, rút ra một ít dung dịch từ trong chai Paraquat trước rồi ghim kim tiêm vào viên giặt mà bơm vào.

Sau khi hoàn tất hành động này, Tiết Bồng lại ấn máy đếm giờ ở cạnh bên rồi lại mở clip Cao Lực Minh đầu độc trong laptop, ghi lại thời gian của gã.

Vào lúc này, người ở sau lưng Tiết Bồng ho khẽ một tiếng.

Tiết Bồng quay đầu lại, nhìn thấy Quý Đông Duẫn đang đứng đó mỉm cười, cũng không biết y đã đứng đó bao lâu, đôi mắt cong cong như đang thưởng thức một chuyện thú vị.

Quý Đông Duẫn: "Coi cái tướng em kìa, ai không biết còn tưởng em đang chế vũ khí sinh học gì đấy."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!