Chương 6: (Vô Đề)

[Nữ phụ độc ác này đúng là mơ mộng hão huyền, mạo nhận thân phận dễ thành công vậy sao? Nữ chính thành công là vì nàng ấy có khuôn mặt giống Vương Mỹ nhân, nữ phụ có gì? Ngoài tuổi tác giống nhau còn gì nữa không?]

[Nói không sai, Hoàng đế nhận con đâu phải chỉ cần mở miệng là được.]

[Nhưng nữ phụ độc ác đã trùng sinh rồi, không chừng biết nhiều nội tình, nói không chừng thật sự có thể thành công đó.]

[Nữ phụ muốn tráo trắng thay đen, ít nhất phải giải quyết hai vấn đề: dung mạo, và tín vật.]

[Dung mạo không phải chướng ngại, nữ phụ trông không giống Hoàng đế và Vương Mỹ nhân, nhưng cũng không giống cha mẹ ruột của nàng ta.]

[Tín vật cũng không phải vấn đề, tên thị vệ câm kia không phải đang quét dọn nhà xí ở Thái uý phủ sao, nữ phụ chắc chắn đã tìm thấy hắn và lấy được chiếc khóa vàng mà Vương Mỹ nhân để lại.]

[Thị vệ câm nào? Ta đã bỏ lỡ cái gì sao?]

[Chính là thị vệ đã bảo vệ Vương Mỹ nhân năm đó, có một người không chết, khi hắn tìm thấy Vương Mỹ nhân thì Vương Mỹ nhân đã chết, nữ chính cũng bị người ta bế đi mất, hắn sợ bị hỏi tội, nên đã lấy chiếc khóa vàng trên người Vương Mỹ nhân rồi bỏ trốn.]

[Hắn cũng là một người tàn nhẫn, trên đường trốn chạy hắn gặp đội quân đang truy lùng, không may bị gãy chân, liền tự cắt lưỡi, rạch nát mặt để ẩn danh, cuối cùng nhờ cơ duyên xảo hợp mà vào làm việc ở Thái uý phủ.]

[Mặc dù vậy, nhưng các ngươi đã bỏ sót một điểm rồi, không phải còn phải vượt qua cửa ải nhỏ máu nhận thân sao? Người xưa đâu biết mẹo thêm phèn chua vào nước có thể làm máu hòa tan.]

Bây giờ thì biết rồi.

Tín vật, và nhỏ máu nhận thân.

Ta giấu đi nụ cười trong mắt, càng lúc càng thích những khán giả trên màn hình.

"Phủ có một thị vệ câm bị hủy dung, phụ thân làm ơn hãy tìm hắn, hắn có thứ con cần."

Nói đoạn, chúng ta mỗi người một việc.

Trước khi cha mẹ ra khỏi phòng, ta suy nghĩ một chút rồi gọi họ lại:

"À đúng rồi, nữ nhi nghe nói, năm xưa khi Vương Mỹ nhân mang long tự, Thánh thượng đã mời thái y bắt mạch, thái y phán định trong bụng Vương Mỹ nhân là một công chúa."

Nghe lời này, phụ thân sắc mặt như thường, nhưng mẫu thân thì rõ ràng sững sờ một chút.

[Lời của nữ phụ này, có chút thú vị!]

[Ý gì vậy? Ta không hiểu.]

Đoạn bình luận ồn ào, nhưng tâm trí ta đã không còn trên đoạn bình luận nữa.

Lòng người khó đoán, ta không muốn đoán lòng người, nhưng lại không thể không đoán.

Lòng bàn tay mu bàn tay đều là thịt, nhưng thịt lòng bàn tay luôn dày hơn thịt mu bàn tay.

Cha mẹ yêu ta sâu sắc, nhưng ta còn có ca ca cùng một mẹ, khó tránh khỏi cha mẹ sẽ tính toán cho ca ca nhiều hơn một chút. Có sự đảm bảo về giới tính này, ta mới yên tâm không bị tráo thêm một lần nữa.

***

Phụ thân hành động rất nhanh, chỉ nửa canh giờ sau, khóa vàng đã được giao đến tay ta.

Tối hôm đó, trong phủ Thái uý có một gia đinh câm bị hủy dung bệnh chết, để không làm phiền chủ nhà, hắn bị quấn chiếu sơ sài rồi ném vào bãi tha ma.

Đồng thời, Ung lão hầu gia tại triều đình tố cáo Thái uý và nữ nhi dẫn quân xông vào Hầu phủ giữa đêm, có ý định hành hung.

Phụ thân cũng quỳ xuống tố cáo Thế tử Hầu phủ đã hạ mê dược lên người thê tử sắp vào cửa, tự ý tráo kiệu hoa.

Một bên đại diện cho thế lực công thần khai quốc, một bên đại diện cho danh thần thanh liêm, nhất thời, trong triều đình tranh cãi không ngừng.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!