Chương 19: (Vô Đề)

[Nói thật, tác giả thiên vị nam phụ thật đấy. Đến tận đại kết cục rồi mà nam chính vẫn chưa thống nhất thiên hạ, còn nam phụ thì đánh nhau với hắn rầm rộ, ngang tài ngang sức.]

[Phì phì! Rõ ràng tác giả chỉ muốn làm nổi bật nữ chính thôi, mỗi lần nam chính rơi vào thế yếu, lại để nữ chính đi cầu xin nam phụ.]

Tiếng cười vừa dứt, theo sau là tiếng chén đĩa vỡ tan.

Ta giật mình, vội vàng đi vòng qua bình phong.

Dưới đất một đống hỗn độn.

"Phụ hoàng!"

Ta cẩn thận tránh những mảnh sứ vỡ và vết nước, quỳ xuống bên chân Hoàng đế:

"Phụ hoàng, giận quá hại thân, hài nhi cầu xin người bảo trọng sức khỏe."

Hoàng đế cười thảm một tiếng: "Đúng vậy, trẫm già rồi."

Ta nghe xong vội vàng lắc đầu: "Phụ hoàng, người không già, người còn phải ở bên hài nhi thật lâu, thật lâu nữa!"

Hoàng đế thở dài, âu yếm xoa đầu ta: "Không chịu già cũng không được đâu!"

"Nguyệt nhi, phụ hoàng sẽ chọn một thái tử nhân hậu, đợi sau khi phụ hoàng trăm tuổi, sẽ do hắn chăm sóc con."

Ta cắn môi: "Nhưng phụ hoàng, người thật sự có thể đảm bảo thái tử người chọn sẽ đối xử tốt với con không?"

"Phụ hoàng, người cam tâm giao giang sơn cho con của người khác sao?"

Ta ngừng lại một chút, ánh mắt kiên định: "Phụ hoàng, con muốn làm thái tử."

[Nữ phụ gan dạ quá, nhắc lại lần nữa, Tư Khinh Nguyệt nàng là thần của ta đó!]

[Hoàng đế chắc sẽ động lòng thôi, cốt nhục của mình, hành sự quyết đoán, sát phạt quả quyết, giống hệt mình lúc trẻ.]

[Này này này các người không phải chứ, lời nói dối nói mãi thành thật rồi sao? Nữ phụ là giả mạo mà!]

Ta ngẩng đầu, bắt gặp ánh mắt lay động của Hoàng đế:

"Con sẽ học hành chăm chỉ, sau này, con sẽ không lấy chồng, con sẽ sinh một đứa con, đứa con của con chỉ mang họ Lý."

"Phụ hoàng, người giúp con được không?"

Ông ấy dùng ngón cái xoa xoa chiếc nhẫn trên tay, vẫn chưa thể quyết định:

"Con để trẫm nghĩ đã, để trẫm nghĩ đã…"

***

Ta biết, Hoàng đế sẽ đồng ý.

Quả nhiên, chỉ sau một đêm, ông đã đưa ra quyết định.

Tuy nhiên, từ xưa đến nay, các triều đại đã thay đổi hàng ngàn năm, chưa từng có một nữ đế nào xuất hiện.

Tất cả nam nhân trên đời, hay nói đúng hơn là tất cả nam nhân từ xưa đến nay, đều đồng lòng loại trừ phụ nữ ra khỏi quyền lực.

Ngai vàng của đế quốc Đại Chu này đã bị tông thất thèm muốn mười sáu năm, họ sẽ không cho phép một người phụ nữ ngồi lên vị trí đó, dù ta có huyết thống thuần khiết nhất.

Vì vậy, khó khăn lớn nhất của việc này không phải là Hoàng đế, mà là thế tục, là thiên hạ.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!