"Giang huynh, ngày đại hỷ sao lại cau có thế!"
"Đúng đó, tiểu tẩu tử là hoa khôi nổi tiếng của Ỷ Thúy Lâu, Giang huynh thật có phúc."
Ngay sau đó, một giọng nói thô lỗ vang lên.
"Cút! Cái phúc này ai muốn thì cứ lấy đi!"
Giang huynh? Hoa khôi?
Vừa tỉnh dậy, ta đã nhận ra điều không ổn.
Giọng nói xa lạ, họ tên xa lạ, từ ngữ xa lạ, và qua khăn che mặt màu đỏ, ta nhìn thấy những vật dụng có phần đơn sơ.
Đang định tìm hiểu thì một màn hình sáng với vài dòng chữ hiện ra trước mắt.
[Nữ phụ độc ác chắc còn chưa biết kiệu hoa là nam chính cho nàng ta uống thuốc mê rồi cố ý đổi đâu nhỉ. Cũng đáng thương ghê, vị hôn phu của mình vì người trong lòng mà đổi kiệu hoa, khiến nàng ta đường đường là Thiên kim phủ Thái uý lại bị gả nhầm làm thiếp của thương nhân.]
[Đáng thương gì mà đáng thương, bé cưng của chúng ta và Dạ Lan đã động phòng rồi, nàng ta vẫn còn cậy thế ép bé cưng về thanh lâu, thanh lâu là nơi người như thế nào ở chứ? Dạ Lan không chịu, nàng ta còn chèn ép trả thù họ, thật đáng ghét vô cùng.]
[Nhưng nữ phụ mới là vị hôn thê của Dạ Lan mà, nữ chính rõ ràng là tiểu tam, nữ phụ đối phó nàng ta cũng đâu có sai?]
[Không được yêu mới gọi là tiểu tam, nữ phụ trước đây không biết thì thôi đi, sau khi đổi kiệu, nam chính đã giải thích với nàng ta rằng hắn và nữ chính hai người yêu nhau say đắm, nàng ta vẫn còn ngang ngược kiêu căng tự tìm đường chết, thật đáng ghê tởm.]
Dạ Lan!
Nam chính? Đổi kiệu hoa?
Là như ta đang nghĩ sao?
Ta nắm chặt tay, trong mắt lóe lên một tia lạnh lẽo.
Những dòng chữ trên màn hình sáng vẫn tiếp tục:
[Mấy người phía trên đừng giận đừng giận, nữ chính của chúng ta là công chúa lưu lạc dân gian của lão Hoàng đế, nữ phụ dùng thủ đoạn bắt nạt nữ chính, ngược lại lại thúc đẩy nữ chính và Hoàng đế nhận nhau, nàng ta đúng là trộm gà không thành lại mất nắm gạo, cuối cùng cả nhà đều bị ném ra bãi tha ma.]
[Đúng vậy đúng vậy, tác dụng của nữ phụ độc ác chính là để nữ chính sớm tìm lại thân phận thật của mình, thúc đẩy tình cảm giữa nam chính và nữ chính, tất cả những thủ đoạn độc ác của nàng ta đều sẽ bị nam nữ chính trả lại gấp mười gấp trăm lần.]
[Thực ra nữ phụ ngoan ngoãn chấp nhận làm thiếp của nam phụ, có lẽ còn có thể có kết cục tốt.]
[Thân phận bề ngoài của nam phụ chỉ là nhi tử thương nhân, nhưng sau này lại là thủ lĩnh quân khởi nghĩa đánh chiếm nửa giang sơn và đối đầu với nam chính. Chỉ là với cái tính cách thấy quyền thế là sáng mắt của nữ phụ, làm sao có thể để mắt đến nam phụ hiện tại được.]
[Ta rất tò mò, nếu nữ phụ biết được thành tựu sau này của nam phụ, liệu có lấy lòng nam phụ để cầu xin cơ hội sống sót không.]
[Đến rồi đến rồi, Giang Hữu sắp vào rồi, mọi người trật tự, yên lặng tại chỗ, chuẩn bị chứng kiến cảnh tượng nữ phụ làm nhục Giang Hữu tự tìm đường chết.]
Chưa kịp để ta làm rõ những thông tin được tiết lộ trong màn hình sáng, tiếng cửa phòng mở rồi đóng lại đã vang lên.
Ta nhíu mày, trực tiếp vén khăn che mặt lên, đối diện với ánh mắt đầy sát khí của người đàn ông.
Người đàn ông có vẻ ngoài lịch sự, mày kiếm mắt sáng, sống mũi cao, nhưng lại mang vẻ mặt dữ tợn.
Thân hình hắn cao lớn vạm vỡ, quả thực có vài phần dáng dấp của thủ lĩnh quân khởi nghĩa.
Hắn thờ ơ lướt nhìn ta một cái, lạnh lùng nói:
"Tất Huỳnh phải không, đã vào phủ rồi thì sau này cứ ngoan ngoãn ở trong hậu viện cho ta, những gì không nên nghĩ thì đừng có mà mơ tưởng."
Ta vớ lấy cái gối ném thẳng vào mặt hắn.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!