Chương 35: Trốn thoát khỏi trại nuôi gà

Edit: NAI HỒNG TÀ RĂM

(Đã beta)

Chào cậu kỹ sư, đèn của bọn ta đột ngột tắt ngóm, máy móc cũng ngừng hoạt động, không biết là xảy ra vấn đề ở đâu, phiền cậu kiểm tra một chút." Cụ bà lễ phép nói với nhân viên kỹ thuật.

Giọng người đàn ông trầm thấp lạnh lẽo, vô cùng có cảm giác bức bách: "Tránh ra."

"Mời cậu, mưa bên ngoài vẫn chưa ngớt sao? Sớm biết thế đã bảo Nhị Hắc mang theo dù……" Cụ bà nhường đường để kỹ sư điện khí tiến vào.

Đầu hắc xà quá lớn không thể trườn vào theo, nó đứng bên ngoài vẻ mặt mong đợi ngó bên trong nói: "Bà Hắc, ta mời kỹ sư tới rồi, có phải bà nên……" Có phải nên thưởng gà con không?

"Không!" Cụ bà giữ cửa đóng cái ầm, vô cùng lạnh nhạt.

"Lại chạy vặt miễn phí nữa sao?" Hắc xà thở dài.

Nó nhớ tới thời điểm vừa ra cửa, gặp được người đàn ông mặc nguyên cây đen, không biết vì sao trong lòng cảm thấy có hơi quen thuộc, chủ động bắt chuyện: "Phó sư, hiện tại ngài có bận gì không?"

Đối phương lễ phép đáp: "Có việc?"

Hắc xà lập tức nói khó khăn mình gặp phải: "Mạch điện của trại nuôi gà Ngôi Sao bọn tôi bị hỏng, muốn ngài kỹ sư giúp xem thử."

Đối phương đáp rất dứt khoát: "Đi thôi."

Đến nay, hắc xà cũng không biết kỹ sư tên gì, họ gì, chỉ cảm thấy hắn là người tốt.

Cụ bà: "Cậu kỹ sư, cậu kiểm tra xem bị hỏng ở nơi nào rồi."

Bà ta ở bên cạnh nhìn, đề phòng hắn trộm linh kiện trong xưởng về bán.

Người đàn ông mặc áo mưa lấy một thanh dao ngắn ra, ngập ngừng do dự như đang cân nhắc nên bắt đầu hạ dao sửa chữa chỗ nào.

Cụ bà nghi hoặc: "Tua vít bây giờ dài như vậy à? Sao lão nhớ rõ trước kia không phải kiểu dáng này……Cậu có phải kỹ sư điện khí không, sửa được không đấy?"

Quý Lăng Vi nhìn xuống phía dưới, nhìn người kia càng ngày càng bước đến gần, trong lòng dâng lên một loại cảm xúc xa lạ.

Áo mưa màu đen, dao găm, cúi đầu, tội phạm truy nã cấp S Quý Lẫm.

"Này, thái độ phục vụ kiểu gì kia.... Hỏi nói nửa ngày không thèm ừ hử! Nhân viên công ty nào? Bà già này muốn khiếu nại cậu!" Cụ bà mất kiên nhẫn.

Quý Lẫm dọc theo một tia hơi thở quỷ dị, thành công tìm được vị trí mạch điện bị phá hư. Là người quen.

Cụ bà bừng tỉnh: "Ồ, cháy chỗ này hả? Mau sửa đi, nhà máy bọn ta làm ăn lớn, cúp điện gây nhiều tổn thất, mỗi phút trì hoãn sẽ tổn thất rất nhiều tiền đó. Rốt cuộc cậu có sửa được không đây? Không thì để lão đổi kỹ sư……"

Bà ta còn chưa nhìn rõ chuyện gì đã xảy ra, trên cổ lạnh lẽo, đầu lìa khỏi xác.

Trong thời gian một cái chớp mắt, đoản đao loé lên ánh sáng bạc, trên lưỡi dao khắc hai chữ nhỏ xíu—— Chận Sát.

Dây điện trên đất hóa thành tro bụi, mặc kệ hơi thở hay dấu vết, không chừa lại thứ gì.

Quý Lẫm mở cửa nhà máy ra, hắc xà lập tức há to mồm, chờ có gì chui tuột vào bụng không.

Thật ra, để tiết kiệm tiền bà Hắc sẽ giế t chết kỹ sư nghiền họ thành thức ăn chăn nuôi gà, hoặc ném cho nó ăn.

Quả nhiên, thi thể mặc đồ đen bị ném ra ngoài.

Hắc xà nhìn cũng chưa nhìn rõ, trực tiếp một ngụm nuốt vào.

"Đại Hắc chết rồi!"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!